Cố Đình Chi nắm tay cô, vô cùng nghiêm túc hứa hẹn:
"Tiêu diệt căn cứ , kế tiếp chính là thẩm vấn, truy tìm tàn dư, bắt   phía . Những việc   chắc chắn sẽ tham dự, đợi giải quyết xong xuôi, còn   sẽ bao lâu, kế hoạch của  là  tròn hai tháng."
" mà  sẽ  để em đợi ở đây lâu, đợi xử lý căn cứ  xong, sẽ đưa em trở về. Anh  khả năng,  về thủ đô một chuyến, đợi  trở về sẽ cho em câu trả lời rõ ràng, đợi    ?"
Mạnh Phất Yên nhướng mày,  về thủ đô một chuyến, mới  ?
"Vâng,  Cố, em vẫn luôn tin tưởng ,  đồng ý với em thì nhất định   , em sẽ  lời, ở đại đội Bản Kiều đợi  trở về."
Cố Đình Chi thở phào nhẹ nhõm, vươn tay xoa đầu cô: "Được!"
Mạnh Phất Yên  bình nước trong tay, cô xoay ,  bàn  bình nước, bên trong  nước ấm, cô rót một bình nước ấm, thuận tiện lén cho ít nước linh tuyền , xoay  giao cho Cố Đình Chi.
Đây là bình nước của , vẫn luôn đặt  xe,   khi xuống xe cô  cầm lấy.
Trước khi ngủ cô cũng  nghĩ, Cố Đình Chi biểu hiện như  là vì .
Xem  là  thích cô, thích   chịu thừa nhận, trong chuyện  chắc chắn  vấn đề.
DTV
Cẩn thận nghĩ , đời   thật sự từng  sẽ  cưới cô, nhưng mà  từng   thích cô,  bảo vệ cô  theo ý nào đó rõ ràng  vượt qua phạm trù đồng bọn hợp tác.
Một đời  biểu hiện càng thêm rõ ràng,  khả năng cao là  nỗi niềm khó !
Vậy  lý do gì khó ?
Là vấn đề bên gia tộc ,  là vấn đề của bản  , ví dụ như  bệnh kín gì đó?
Mạnh Phất Yên tương đối  khuynh hướng vế .
Dù  lúc  khi  mất khống chế chính  cũng ngây ngốc!
Làm quân nhân, ở  chiến trường  thương thật sự quá bình thường,  bệnh kín  sợ,  nước linh tuyền ở đây,  lên bệnh kín đều   vấn đề.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-161.html.]
"Em cũng    tiêu diệt đám  đó cần mất bao lâu,  thể ở ngoài trời bao lâu, nếu khát thì cố gắng đừng uống nước tuyết, bình nước  tự  mang theo, uống nước ấm."
Cố Đình Chi nhận lấy treo lên , gật đầu đáp: "Ừm!"
"Em chăm sóc bản  nhé,   đây!"
"Đợi một lát!" Mạnh Phất Yên gọi  : "Anh mới    theo dấu vết, nghiệp vụ của bọn họ đều phát triển đến nước ngoài,  cần  theo dấu vết những  đó ? Dù   trong nước chỉ là công cụ, chỉ cần nước ngoài  nguồn tiêu thụ, tiêu diệt hết đám  thì sẽ  đám khác, đến lúc đó  còn   nước ngoài ? Hay là... Chỉ bắt  trong nước?"
Cố Đình Chi  cho cô câu trả lời chắc chắn: "Chuyện  thì  chắc chắn."
Đời , chỉ bắt  trong nước, nhưng mà đời  thì khác,  đang mưu tính bố cục, tranh thủ  nước ngoài, bởi vì  cần nhân mạch nước ngoài.
Mạnh Phất Yên nắm lấy cánh tay của , chờ mong : "Nếu cần  nước ngoài mà ,  thể dẫn em  ? Em  thể  phiên dịch!"...
Cố Đình Chi  đồng ý: "Không , bên ngoài nguy hiểm như , tuyệt đối  thể dẫn em ."
Mạnh Phất Yên   lời nào.
Cố Đình Chi bất đắc dĩ, giải thích:
"Thật sự  thể, em đừng  lúc  những   tiền đều chạy  nước ngoài, thực  nước ngoài cũng  an , đánh  ẩu đả kẻ phạm tội cũng nhiều, tự  mang vũ khí tuyệt đối nhiều hơn trong nước. Cho dù  thật sự  thể , cũng là nhằm  kẻ phạm tội, em  sẽ nguy hiểm cỡ nào?"
Mạnh Phất Yên  cam lòng:
"Em   là   chút năng lực bảo vệ ,  dẫn  khác cũng là dẫn, dẫn em cũng là dẫn mà! Em còn là  bình thường, càng  dễ  lộ  phận,   chừng khi cần thiết em còn  thể che giấu giúp ,   ?"
"Không !" Thái độ của  kiên quyết,  cho  trái!
Mạnh Phất Yên thở hổn hển, hừ lạnh một tiếng xoay ,  để ý tới .
Cố Đình Chi thở dài,  qua ôm lấy cô từ phía , dỗ dành:
"Nghe lời ,    em  bất cứ nguy hiểm gì,   em đang lo lắng chuyện gì, cũng  em   gì,  sẽ  thành giúp em. Em  cần  lo lắng đám  Ngô gia sẽ ảnh hưởng đến em và Vân Ký, cấp  của Mạnh gia  cũng sẽ nghĩ cách cứu, em  cho  chút thời gian."