Trước đây là mượn Cố Đình Chi,  bây giờ...
Có  cũng  thể mượn  khác  ?
Xem  giải quyết Ngô gia xong, cô cần  bắt đầu  sự nghiệp, bồi dưỡng nhiều nhân mạch, mới  thể tùy ý lựa chọn.
"Yên Yên? Yên Yên?"
DTV
Cố Đình Chi  gọi hai tiếng.
"Hửm?"
Mạnh Phất Yên ngẩng đầu, lộ  gương mặt tươi  xán lạn, dọa Cố Đình Chi giật !
Mạnh Phất Yên  khẽ,     chút bóng dáng    tức giận.
Cố Đình Chi  gương mặt tươi ,  khỏi nuốt nước bọt.
Anh cho rằng  vẫn luôn hiểu rõ Mạnh Phất Yên,  lúc   theo kịp ý nghĩ của cô gái nhỏ như ?
Rõ ràng   còn đang tức giận,  đột nhiên  ?
"Anh... Không,   gì, chẳng qua thấy em   lời nào, sợ em sẽ tức giận, ..."
Mạnh Phất Yên mỉm , cầm lấy chăn ở bên cạnh đắp lên  : "Trong lòng em thật sự  vui,  nhiều như ,    chút giải thích nào, em  nên tức giận ?"
"Không ,     ý đó, là   , em tức giận... Là chuyện đương nhiên."
Mạnh Phất Yên gật đầu:
"Anh  thì , nhưng mà cho dù tức giận tới mấy, lúc  cũng sẽ  so đo với , ngoan ngoãn ngủ một lát , đừng nghĩ nhiều như . Kế tiếp còn   chuyện nguy hiểm như thế, nếu tinh thần của   đầy đủ xảy  chuyện gì,  em   bây giờ?"
Cô    dịu dàng đắp chăn lên  ,  khi chỉnh  chăn xong thì đắp nửa còn  lên  , còn nhích  gần Cố Đình Chi.
"Em cũng mệt nhọc, tối hôm qua lo lắng cho  nên  ngủ ngon lắm, đến thành phố còn cần thêm lát nữa đúng ? Em ngủ bù  ."
Sau khi  xong, cô dựa  vai Cố Đình Chi nhắm mắt .
Cố Đình Chi: "..."
Xong đời, lúc   càng  ngủ .
Nếu Mạnh Phất Yên    nháo  là tức giận đánh   để ý tới ,  còn cảm thấy  hơn chút, đây là tình huống gì thế?
Từ Cạnh lái xe ở phía   vô cùng sung sướng, thấy hết  dáng vẻ   nên  gì của Cố Đình Chi qua gương chiếu hậu.
"Yên Yên..." Cố Đình Chi thử gọi một tiếng.
Mạnh Phất Yên nhúc nhích, trực tiếp dựa  trong lòng : "Đừng ầm ĩ, tối hôm qua em lo lắng cho , cả đêm đều  ngủ ngon, buồn ngủ quá!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-160.html.]
Cố Đình Chi   trong lòng,  một lúc lâu căn bản luyến tiếc đẩy cô , cuối cùng ôm cô  trong lòng nhanh chóng ngủ mất.
Mà Mạnh Phất Yên, lúc  cô cảm nhận  rõ tình yêu đúng là  .
Người độc  quá lâu, bỗng nhiên  một ngày dựa  trong lòng  đàn ông  thích, cảm giác  đúng là hạnh phúc.
Hơn một tiếng  xe tới thành phố, Từ Cạnh đánh thức  dậy.
"Anh, lão đại, tỉnh  ..."
Cố Đình Chi tỉnh , Từ Cạnh : "Đến thành phố , chúng    đây? Nhà khách ?"
Anh lắc đầu: "Không , rẽ  phía ."
Cứ thế  chỉ dẫn của Cố Đình Chi, bọn họ đến một nơi tương đối hẻo lánh, nơi   một cái sân, tường sân tương đối cao, Phó Triều Sinh xuống mở cửa, Từ Cạnh lái xe thẳng  trong.
 mà trong sân   ai, mấy  xuống xe xong tránh   đến nơi khác.
Nơi  là khu dân cư, nhưng dân cư  tính là dày đặc, đều là nhà ở bình thường,  sân.
Cố Đình Chi gõ cửa xong, mở cửa là  đàn ông trung niên, mặc áo khoác dày đội mũ.
"Mau tiến !"
Mấy   cửa xong, phát hiện căn nhà   hai sân.
"Chú Trần,  chuẩn  phòng xong  ạ?"
Người đàn ông trung niên gật đầu: "Ở sân , gian chính ở bên , bên trong   đủ đồ."
Cố Đình Chi gật đầu,  với Từ Cạnh và Phó Triều Sinh: "Chú Trần là   sắp xếp, các  ở đây đợi ,  dẫn Yên Yên qua đó, lát nữa sẽ trở về."
Anh dẫn theo Mạnh Phất Yên  đến sân , trong phòng bếp bên   một  phụ nữ trung niên  , Cố Đình Chi giới thiệu:
"Đây là thím Trần, là vợ chồng với chú Trần, hai   là con của bọn họ, bọn họ sẽ luôn ở nhà, em  chuyện gì  thể gọi bọn họ."
Anh đặc biệt nhấn mạnh:
"Em  yêu cầu gì cứ  với bọn họ, tay nghề nấu ăn của thím Trần  tệ lắm, ăn uống cứ tìm thím . Nếu em cần nước ấm rửa mặt gì đó cũng  thể  với thím ,   thanh toán tiền."
Thím   lanh lẹ: "  đúng , cháu gái  yêu cầu gì cứ việc  với thím."
Mạnh Phất Yên  : "Vâng ạ, cháu cảm ơn thím!"
Cố Đình Chi dẫn cô   phòng, bên trong thu dọn  sạch sẽ, nhưng mà chỉ là phòng của bá tánh bình thường mà thôi, ngủ là giường đất, phía   chăn và đệm giường.
Cố Đình Chi dặn dò cô:
"Em tạm thời ở  đây nghỉ ngơi,  khả năng... Mất mấy ngày,    em ở nhà khách một , cho dù là nhà khách của cục công an cũng  . Anh và đám Tống Thời Yến  thể, nhưng em  nhất là đừng , bởi vì     gian tế trong hệ thống   , đến lúc đó em khó lòng phòng  ."