Cảm nhận  đôi tay  chạm , Mạnh Phất Yên sợ tới mức cơ thể run lên: "Ừm..."
Âm thanh   khiến Cố Đình Chi cảm thấy kích động khó tin,  nhịn    càng nhiều hơn.
Khi chạm  càng nhiều da thịt,   như ý nguyện  thấy âm thanh   đó.
"Ừm... Cố..."
Còn  gọi     nhanh chóng chặn miệng, nuốt hết  trong bụng.
Ngay khi  kích động  kéo chiếc áo vướng bận , bỗng nhiên ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.
"Rầm rầm rầm..."
"Lão đại, bọn  xong ? Lão đại?"
Cố Đình Chi đang đắm chìm bên trong lập tức  hồn, khi phát hiện  đang  gì,  sợ tới mức vội rút tay  khỏi áo cô.
Nhìn cô gái đôi mắt  nước mắt, gương mặt đỏ lên  , trong đầu  lập tức trống rỗng.
DTV
"Lão đại?"
Từ Cạnh  gọi một tiếng, kết quả bên trong vẫn luôn  đáp ,   còn tưởng hai    xuống, nên nhanh chóng xuống lầu.
Trong phòng, Cố Đình Chi còn   hồn, Mạnh Phất Yên  dậy chỉnh  quần áo,  dáng vẻ của ,  thật cô  bất ngờ!
Không  chứ!
Đại lão ngây thơ như  ư?
Một cô gái như cô cũng  kinh ngạc,    vẻ sợ tới mức  nhẹ như thế?
"Cố... Cố Đình Chi?"
"Hửm?"
Giọng  của Cố Đình Chi  phát run,  cảm thấy đầu óc  chút  đủ dùng,     như ?
Vừa    gì thế?
Anh cũng   kẻ ngốc, đương nhiên      gì, cảm nhận   rõ   cô gái , chính là  đàn ông  ý với  phụ nữ, còn đắm chìm trong đó  thể tự kiềm chế.
Vừa  nếu   Từ Cạnh cắt ngang, chính  cũng  dám đảm bảo  thể luôn tiếp tục  .
Cho đến bây giờ phản ứng của cơ thể vẫn luôn  rõ ràng,   như ,   là   thương,  thể...
"Cố Đình Chi, rốt cuộc là    thế?"
Người đàn ông   còn đè    liều mạng hôn môi, lúc     một câu, vẻ mặt  dọa đến mơ hồ lúng túng, Mạnh Phất Yên hết  nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-157.html.]
Đây là chuyện gì thế!
Đây là Cố Đình Chi mà cô quen  gì    ư?
Cố Đình Chi  hồn, lúc   thật sự  dọa sợ  nhẹ, cũng   là   kích động,  là  dọa đến, mồ hôi đầy đầu, gương mặt cũng đỏ bừng lên, còn thở hổn hển.
Dáng vẻ ...
Khóe miệng Mạnh Phất Yên giật giật, tức tới mức   để ý tới , nhanh chóng chỉnh  quần áo tóc của ,  trong gương một lát chắc chắn   vấn đề gì, mới thở hổn hển :
"Tự  chậm rãi nghĩ , em  !"
Cố Đình Chi  hồn, vội vàng vươn tay kéo cô trở về.
"Yên Yên!"
Mạnh Phất Yên  đầu : "Làm gì thế?"
Cố Đình Chi: "..."
Anh cảm thấy   miệng khó trả lời, bởi vì chính  cũng   tại     như .
"Anh... Anh... Anh  cố ý."
Đôi mắt của Mạnh Phất Yên lạnh lùng hơn,   hai giây, bình tĩnh : "Em  , bọn họ ở  lầu đợi,  thôi!"
Giác quan thứ sáu của đàn ông khiến Cố Đình Chi cảm nhận  nguy hiểm, lập tức kéo cô :
"Em đừng tức giận, ... Anh    ý đó!"
Thấy  mặt Mạnh Phất Yên   biểu cảm gì, Cố Đình Chi   mặt cô, nghiêm túc :
"Anh thật sự   cố ý,  , chính là  chút,  kìm lòng nổi, ... Anh cũng  nghĩ tới  sẽ  loại chuyện . Yên Yên,   một  việc cần xác định một chút, đợi... Đợi xác định xong chuyện ,  khi chúng  trở về   giải thích với em   ?"
Mạnh Phất Yên   một lúc lâu thái độ  cũng quá kỳ lạ .
Thích thì thích,  thích là  thích,  khó phán đoán ?
Nếu    tăng cao địa vị cưới một thiên kim gia tộc thế lực càng mạnh để giúp   định ở Cố gia, nhưng mà đời     như thế mà!
Rõ ràng đời  con đường của   gian nan, liên hôn  thể giúp đỡ   nhiều, nhưng    .
Vẫn luôn độc !
Hiện giờ là   ?
Chẳng lẽ là  bệnh kín gì đó?
Niên đại  điều kiện gian khổ, tham gia quân ngũ  chiến trường,  thương  chăm sóc cơ thể cẩn thận,  bệnh kín đúng là   ít.
Niên đại    nhiều vợ chồng quân nhân đều   con, chẳng lẽ  cũng ?