"Không cần!" Cố Đình Chi cắt ngang lời : "Khi chúng tới cũng tính ẩn nấp, Tống Thời Yến điều tra mà lẽ thể tra , lẽ lúc đang đường tới. Các về , đợi và Triều Sinh trở về ."
"Thế lực lớn như , còn nước ngoài, đả thông bao nhiêu quan hệ mới ? Thế lực như là mấy chúng thể thu thập, cần thông báo cho trong nhà."
Từ Cạnh hiểu rõ: "Vậy , bọn cẩn thận một chút, chúng em ."
Từ Cạnh dẫn theo Mạnh Phất Yên , nền tuyết tầm hơn nhiều, rời khỏi mảnh đất nguy hiểm, tuy đường khó nhưng an hơn nhiều.
Đi theo Từ Cạnh vẫn luôn tới giữa sườn núi, mới thấy xe giấu trong rừng, cách xa là đường, trong lùm cỏ bên cạnh còn một chiếc xe đạp.
DTV
"Còn mang theo xe đạp ư?" Mạnh Phất Yên kinh ngạc hỏi.
"Thuận tiện, xe cũng đủ to, nhét thêm chiếc xe đạp cũng , khi dùng cũng tiện. Cách đây xa chính là đường, lo lắng phát hiện cho nên tách với xe, như cho dù lộ, chừng còn giữ một cái."
"Xe để cho bọn họ, đạp xe chở em ."
"Ừm!"
Tốc độ xuống núi nhanh, chỉ bốn mươi phút tới huyện thành cách đây xa.
Từ Cạnh dẫn theo Mạnh Phất Yên đến nhà khách gần đây, phòng ở nơi thuê , thư giới thiệu bọn họ đều , bao gồm Mạnh Phất Yên đều chuẩn .
mà vì che giấu tung tích, thông tin phận đều là giả.
Tới trong phòng, Từ Cạnh dặn dò: "Nghỉ ngơi sớm một chút, việc lập tức gọi , ở ngay bên cạnh."
Mạnh Phất Yên đồng ý, trở về phòng.
Mọi chuyện còn dễ dàng hơn cô tưởng tượng, một chuyến, phủi sạch quan hệ giữa và Ngô Quốc Trụ, Mạnh Phất Yên vẫn cảm thấy giá trị.
Đây là thập niên 70, một chút gió thổi cỏ lay đều khả năng sẽ mất mạng, đặc biệt là liên quan tới đặc vụ của địch.
Mạnh gia vốn giàu , chuyện đều cẩn thận, hiện giờ cô trả giá gì, phủi sạch quan hệ của với Ngô gia, biến thành hại, chuyện giá trị.
mà lẽ Vân Ký sẽ sợ hãi!
Mạnh Phất Yên khóa kỹ cửa, rửa mặt trong gian một lát, lấy đệm chăn của , chuẩn nghỉ ngơi một lát.
mà Cố Đình Chi về, trong lòng cô vẫn luôn lo lắng, vẫn luôn ngủ nổi.
Mơ mơ màng màng vất vả lắm mới đợi đến khi trời tờ mờ sáng, cô lập tức rời giường tìm Từ Cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-155.html.]
Từ Cạnh cũng ngủ ngon, rời giường đang chuẩn gọi cô, hai gặp ở cửa phòng.
Nhìn thấy đôi mắt đầy quầng thâm của , thì lập tức hiểu rõ.
"Đi thôi, đến chân núi xem."
Mạnh Phất Yên định gật đầu, bên tai truyền đến giọng quen thuộc.
"Xem cái gì? Tìm bọn ?"
Cô đầu thì thấy Cố Đình Chi chậm rãi tới, thương, hảo tổn hao gì!
Vui sướng lập tức tràn ngập trong lòng: "Cố Đình Chi!"
Mạnh Phất Yên gần như là nhào về phía theo bản năng, Cố Đình Chi giang hai tay , ôm trong lòng, đây là đầu tiên cô gái mật với như .
Thật sự ôm , lúc lo lắng trong lòng Mạnh Phất Yên mới buông xuống:
"Anh trở về, đúng ?"
Cố Đình Chi mỉm , xoa đầu cô : "Không !"
Từ Cạnh ở bên cạnh , thấy dáng vẻ của hai thì với hàm ý sâu xa.
"Lão đại, thì , Triều Sinh ? Trở về nghỉ ngơi đúng !"
Cố Đình Chi lắc đầu:
"Cậu thu dọn đồ , bây giờ chúng sẽ , đến thành phố, Triều Sinh ở xe. Cơm sáng mua xong, lên xe ăn, dẫn Yên Yên thu dọn đồ, lát nữa lên xe ."
Sắc mặt Từ Cạnh đổi: "Vâng, em lập tức đến ngay."
Cố Đình Chi nắm lấy tay Mạnh Phất Yên, đến phòng bên cạnh.
Cửa phòng đóng , trong phòng an tĩnh.
"Xảy chuyện gì thế? Sao..."
Mạnh Phất Yên vốn chút lo lắng, nhưng mà còn xong Cố Đình Chi ôm lòng, đôi tay giam cầm chặt chẽ, chặt, ghìm chặt đến mức cô thậm chí thở nổi.
Bàn tay rắn chắc nâng lấy gáy cô, ấn cô trong lòng.
Bận rộn cả một đêm, lúc mới thời gian một câu với cô gái của .