Mạnh Phất Yên  phát  âm thanh,  nhanh  rời , ở trong một góc bí ẩn tìm  một kho lúa, quả nhiên   ít lương thực ở đây.
 mà kho lúa   canh gác, Mạnh Phất Yên ở phía xa   đó rời .
Vừa định  nơi khác điều tra xem, thì đột nhiên    kéo  trong bóng tối, còn bịt kín miệng.
Mạnh Phất Yên hoảng sợ va  cái ôm dày rộng, đang định giãy giụa thì  thấy giọng  quen thuộc:
DTV
"Là !"
Mạnh Phất Yên sửng sốt, gương mặt của Cố Đình Chi cho dù ở trong bóng đêm, cũng  đặc biệt rõ ràng, dựa còn gần như ,  giam cầm cô từ phía , cô  nhúc nhích cũng  nhúc nhích .
"Anh Cố!" Mạnh Phất Yên kinh ngạc vui mừng: "Anh tới nhanh như  ạ!"
Bàn tay to của Cố Đình Chi rời khỏi mặt cô, ấm áp  lòng bàn tay biến mất, khiến   chút lưu luyến,    lấy  mà vuốt ve gương mặt  lạnh lẽo của cô, nhỏ giọng hỏi:
"Không  đúng ?"
Mạnh Phất Yên dựa  trong lòng , ngửa đầu  , ban đêm tối tăm nhưng đôi mắt của  sáng ngời như , giống y như ngôi .
Cô lắc đầu, lộ  tươi  :
"Không , bọn họ là đám buôn , thấy em trông xinh   bán em  nước ngoài kiếm đồng tiền lớn, cho nên  gây khó dễ cho em. Hơn nữa em   ầm ĩ, nên càng   chuyện gì."
"Em  mới đến nơi ,   một  phụ nữ của lão đại  dẫn về phòng nghỉ ngơi, em nhân lúc cô  ngủ say  ngoài điều tra một lát,  nghĩ tới sẽ gặp ."
Cố Đình Chi dần thả lỏng, thở phào nhẹ nhõm, chắc chắn cô   vấn đề gì, lo lắng lúc ban đầu biến mất, tức giận cũng dâng lên:
"Anh sớm   với em, ngoan ngoãn ở yên trong thôn đừng  , vì  em   lời ?"
Mạnh Phất Yên mím môi, ấm ức  :
"Em chỉ  , rốt cuộc đám  đó   con ruột của ông , cái c.h.ế.t của  em  liên quan tới ông    mà thôi, em... Sau  em  dám nữa!"
Lúc    gì càng nhanh chóng giải quyết vấn đề hơn nhận sai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-154.html.]
Quả nhiên cô  nhận sai,  ấm ức như , Cố Đình Chi lập tức luyến tiếc trách mắng cô, hít sâu một  :
"Được , tạm thời tha cho em , đợi  xử lý chuyện  xong  thu thập em. Em xuống núi  , Từ Cạnh,  dẫn cô  ."
Mạnh Phất Yên sửng sốt: "Anh   ?"
Cố Đình Chi lắc đầu:
"Tập đoàn buôn  to như , nếu gặp , đương nhiên là  phá hủy, nếu  sẽ còn nhiều   hại hơn nữa,   tìm hiểu một chút ."
Mạnh Phất Yên  bọn họ một lát, chỉ  ba , cô  lo lắng:
"Vừa  em  xem qua đại khái, bên  là kho lúa, cụ thể  bao nhiêu lương thực  rõ lắm. Nơi đó là nhà chính, lão đại nơi  là  Khôn, ở nơi đó, phía  dãy nhà, chỗ sân rộng , chân núi,  một cái hầm. Bên trong hầm nhốt mấy chục thiếu nữ và mấy bé trai, đều là chuẩn  bán ."
"Bọn họ  nghiệp vụ nước ngoài, bán một    nước ngoài kiếm tiền,  giọng điệu của bọn họ  lẽ là bán con gái  mấy nơi  sạch sẽ kiếm tiền. Thế lực của những    lớn, em  dám đến nhà chính, cũng   nơi   kho vũ khí  , ... Nếu   thâm nhập điều tra quá nguy hiểm,  là  trở về tìm  tới ?"
Thấy cô quan tâm , Cố Đình Chi xoa đầu cô, dịu dàng :
"Không , trong lòng   rõ, em  tin tưởng  là  chuyên nghiệp. Anh bảo Từ Cạnh đưa em về ,  chỉ điều tra một lát,  nhanh sẽ theo các em,  ?"
Nhìn dáng vẻ của  thì  lúc   cũng   chút tin tức,   tới đây  lẽ là    tiêu diệt những  đó.
Đời   chính là  như , chẳng qua đời    càng thông thuận hơn, quyền lực trong tay cũng nhiều, cho nên hành động  mà thôi.
"Vậy... Anh cẩn thận một chút!"
"Ừm!"
Cố Đình Chi và Phó Triều Sinh ở , Từ Cạnh dẫn Mạnh Phất Yên rời  .
Bàn về giá trị võ lực, Từ Cạnh thật sự kém Phó Triều Sinh, tuy   cũng lo lắng nhưng cuối cùng vẫn  theo lời Cố Đình Chi, dẫn Mạnh Phất Yên rời  .
Dù  chỉ là điều tra mà ,  càng nhiều càng dễ  lộ, còn  bằng  .
"Vậy, em dẫn cô   , xe để  cho bọn . Một khi gặp nguy hiểm nhất định  lập tức chạy trốn, em ở  chân núi gọi điện cho Tống Thời Yến."