Vạn Nhân Nhân trừng mắt:
"Như  còn   ư! Như   tính là nhà ở   ở phương Bắc , nơi   ấm giường đất, đốt chậu than, trong phòng  lạnh như bên ngoài. Em xem chị còn mặc váy đấy, tuy là kiểu dày, nhưng mà thon thả hơn áo bông nhiều,  cửa mặc áo khoác lông chồn là . Nếu là ở nhà bình thường, mùa đông lạnh như  sẽ  dám  cửa."
"Mỗi ngày chị ở đây  thể ăn lương thực tinh, bên ngoài  thể ?"
Mạnh Phất Yên  :
"Đương nhiên là  hơn so với  thường, nhưng mà    là  đặc biệt ở chỗ mấy  ! Vụ  ăn đều  tới nước ngoài, chắc chắn là thế lực  lớn! Loại tình huống    nên cơm ngon rượu say, ở nhà kiểu Tây ?"
Vạn Nhân Nhân  ha ha một tiếng,   chuyện.
Mạnh Phất Yên , dán sát  cô  một chút :
"Này, chị gái, chỗ chị chỉ  chị  thể ăn lương thực tinh,  là phần lớn   đều  thể ăn lương thực tinh? Thời buổi  lương thực  dễ kiếm,  phiếu cũng khó mua  nhiều lương thực tinh, bọn chị kiếm   ? Chẳng lẽ còn  đồng ruộng của ? Hay là mua từ nước ngoài về?"
Vạn Nhân Nhân  cô một cái, đánh giá từ  xuống , khóe miệng  nhếch lên:
"Em gái nhỏ, em  tò mò về bọn họ ?"
Mạnh Phất Yên  :
"Đương nhiên, em đều  bọn chị chộp tới, hiện giờ cũng  chạy thoát,   nên tìm hiểu  cảnh hiện giờ của  !"
"Chị  em  xem!"
Vạn Nhân Nhân  cô một lát, môi đỏ  nhếch lên, thật sự  với cô:
"Chỉ cần chị , mỗi bữa đều  thể ăn lương thực tinh,  Khôn thì khỏi  , thịt cá là chuyện thường như cơm bữa, mấy  khác  địa vị cao hơn chút cũng  giàu.  mà phần lớn     đãi ngộ , ăn no là chắc chắn, tất cả đều là lương thực tinh thì  , chẳng qua  nơi  chắc chắn  tiền hơn dân chúng bình thường, hiểu rõ ?"
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Bọn chị lấy   nhiều lương thực như thế? Nếu em ở ,     cũng  thể mỗi ngày ăn lương thực tinh  ?"
Ý  trong mắt Vạn Nhân Nhân càng đậm hơn:
DTV
"Thuộc hạ của  Khôn  đồng ruộng, chính là ruộng bọn chị trồng, đương nhiên là nhiều lương thực, em  ... Ra nước ngoài  chỉ  ăn lương thực tinh, còn sống xa hoa trụy lực, ăn thịt cá  chứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-152.html.]
Mạnh Phất Yên: "..."
Cô hừ một tiếng:
"Em chỉ tò mò hỏi chút thôi,  cần âm dương quái khí như ? Có thể ở    đưa đến nơi nào,    em  thể quyết định, cũng sẽ  đoạt bát cơm của chị."
Vạn Nhân Nhân  cô với hàm ý sâu xa một cái, cúi đầu   nữa.
Mạnh Phất Yên  khắp căn phòng một lát, bên ngoài còn  tiếng , cô   bên ngoài qua ô cửa sổ một lát.
Xung quanh nơi    ít phòng,    , nhưng mà nối liền , tương đối đều là nhà ở khá , phần lớn là nhà ngói.
Khi cô tiến   lén liếc mắt , nơi   rộng, hẳn là một cứ điểm khá to, còn  mấy chiếc xe,   chừng  chỉ  , còn  kho lúa!
"Chị, những cô gái  lừa bán tới với em  nhốt ở nơi nào? Hiện giờ bọn họ đều  thảm ư?"
Vạn Nhân Nhân dựa  cuối giường đất,   đắp chăn, tay cầm quyển sách ,  thấy thế  chút để ý trả lời:
"Từ cửa sổ của em   bên ngoài,  một loạt nhà ở, phía  nhà ở đó còn  mấy cái sân, phía  sân  một hầm đất to,  lẽ những cô gái đó  nhốt ở đấy."
"Bên trong   gì cả, ngoại trừ cho ít củi lửa sưởi ấm , thì   bất cứ thứ gì, đói lâu   lạnh lâu sẽ ngoan hơn!"
Mạnh Phất Yên   ngoài qua cửa sổ, đúng là thấy  một loạt nhà ở, phía  nhà ở dường như  sân, nhưng mà cô  thấy  rộng bao nhiêu.
Đời  cô  từng tới nơi , cho nên   gì về bố cục nơi .
Nhìn một lát Mạnh Phất Yên   nữa, lúc  tuy trời tối, nhưng còn  tới đêm khuya,  ở nơi  còn  ngủ, cô căn bản   biện pháp hành động.
Đợi tới đêm khuya, cùng lắm thì gây mê  phụ nữ , cô còn  thể   ngoài điều tra một lát.
Thấy cô   nữa, lùi về ngoan ngoãn   giường đất, Vạn Nhân Nhân liếc mắt  cô một cái, hỏi:
"Sao   nữa? Không tò mò ?"
Mạnh Phất Yên  ở một bên khác của giường đất, cũng kéo chăn đắp cho , mặt ủ mày ê :
"Tò mò thì thế nào? Ngoại trừ cầu nguyện    thể cứu em, em chuyện gì cũng   . Nơi    chính là núi sâu rừng già, em là cô gái phương nam, khi xuống nông thôn    phương bắc  lạnh, buổi tối  thể đông c.h.ế.t , khi  thanh niên trí thức  lĩnh giáo ."