Xinh  phong tình như , chẳng lẽ đời  cô chú ý quá ít, cho nên mới  ?
"Cô... Là ai? Nhìn cô sống  như , là lãnh đạo nơi  ?"
Khóe miệng Vạn Nhân Nhân  nhếch lên,  chút châm chọc :
"Chị  khác gì em lắm, đều là  lừa bán tới, nhưng mà lúc  nghiệp vụ của bọn họ còn  rộng khắp như bây giờ, nhân  cũng  nhiều như bây giờ. Chị    bán  nước ngoài, vì thế nghĩ cách theo một thủ lĩnh ở nơi ,   thủ lĩnh  c.h.ế.t , chị   theo  Khôn hiện giờ."
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Nói cách khác,   khả năng  bán  nước ngoài đúng ?"
Vạn Nhân Nhân  chút tò mò đối với thái độ của cô,  cô gái   giống như cô  nghĩ như ?
Dựa theo tình huống thông thường, tỉnh   xảy  chuyện như ,   đều sẽ ầm ĩ  là hoảng sợ  chạy trốn ?
DTV
"Ừm, bọn họ  kế hoạch như , em trông xinh , còn  tiếng nước ngoài, bọn họ  bán em  nước ngoài kiếm đồng tiền lớn. Gần đây phía  vẫn luôn  thu nạp mỹ nữ,  Khôn vì chuyện  mà phát sầu,  vặn em tới đây."
"Cho nên em mới  đãi ngộ như bây giờ,  thể  chị mang về ở trong căn phòng ấm áp như , còn  đồ ăn. Những  trông khó coi, lúc  còn đang  nhốt ở phòng chứa củi !"
Mạnh Phất Yên: "..."
"Sao cô    tiếng nước ngoài?"
"Người đưa em tới ."
Mạnh Phất Yên  hiểu:
"Xem  cha   nghiệp vụ của các cô,  các cô buôn bán  đến nước ngoài, cũng  các cô chắc chắn sẽ bán   nước ngoài."
Vạn Nhân Nhân  Mạnh Phất Yên, luôn cảm thấy cô gái  quá bình tĩnh .
"Em... Không tức giận chút nào ? Chị  bọn họ , hình như là cha em bán em ."
Mạnh Phất Yên  thèm để ý :
"Có gì  tức giận? Con rể ở rể như ông , vẫn luôn  tài sản nhà ,  là chướng ngại vật của ông , đương nhiên là ông  sẽ nghĩ biện pháp diệt trừ ."
"Nếu   cơ hội  như ,  cũng  bán ông  !"
Vạn Nhân Nhân: "..."
Lúc  cô   Mạnh Phất Yên dần  hứng thú, cô gái  đúng là thú vị, mạnh hơn đám phụ nữ chỉ   lóc cô  từng gặp lúc  nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-151.html.]
Vạn Nhân Nhân  :
"Chỗ bọn chị     nghiệp vụ bán đàn ông! Hay là em nghĩ biện pháp bán luôn cha em,  thể bán đến lò gạch đen  cu li!"
Khóe miệng Mạnh Phất Yên giật giật.
"   chuyện phạm pháp!"
Vạn Nhân Nhân nhún vai: "Vậy thì   biện pháp."
Thấy Mạnh Phất Yên  ăn mấy món , Vạn Nhân Nhân hỏi:
"Em là lo lắng đồ ăn  bỏ thuốc ? Yên tâm, em đều  tới nơi   cần thiết bỏ thuốc với em,  muộn , ăn sớm một chút  nghỉ ngơi !"
Mạnh Phất Yên  một cái, mặc kệ  sạch  , đồ của  khác cô đều   động ,   là cô  .
Huống hồ cô cũng  đói bụng.
"Hiện giờ   đói bụng, cô  bọn họ  bán   nước ngoài,  khi nào bán  ?"
Vạn Nhân Nhân lắc đầu:
"Không , nhưng mà  lẽ sẽ  quá lâu, dù  nhiều  ăn cơm như  đều sẽ tốn tiền,  tay sớm một chút cũng sống yên  ."
Mạnh Phất Yên hiểu rõ cô  mất tích mấy tiếng, lúc  bên Cố Đình Chi chắc chắn  sớm ,  đường  cô để  chút dấu vết,  lẽ bọn họ  thể điều tra  ?
Lá thư   thể trực tiếp định tội Ngô Quốc Trụ, dựa theo tính cách của Cố Đình Chi, sẽ   khả năng  thẩm vấn , chắc chắn là  cô  mang  từ con đường đó.
Chỉ cần đuổi theo tới đây,  thì  chậm trễ lâu lắm.
Tối nay?
Hay là ngày mai?
Mạnh Phất Yên   ngoài xem thử xem, nhưng mà Vạn Nhân Nhân  mắt , cô vẫn còn  chút đề phòng.
"Nhà ở  là chỗ ở của cô ? Nhìn cách ăn mặc của cô, địa vị ở nơi  hẳn là  cao đúng ? Anh Khôn mà cô  , là lão đại ở nơi  ?"
Vạn Nhân Nhân gật đầu: "Ừm! Ông   chỉ  một  phụ nữ là chị, nhưng mà chị là   cưng chiều nhất, ở cũng  nhất."
Mạnh Phất Yên xem xét căn nhà , mở miệng đánh giá:
"Nơi  chẳng  gì! Còn   bằng nhà của ! Anh Khôn  của cô lăn lộn   đúng ?"