" mà mệnh lệnh của  Khôn bọn em vẫn luôn để trong lòng, cho dù nguy hiểm cỡ nào gian nan cỡ nào, em đều nghĩ cách chia sẻ phần ưu sầu  với ! Anh xem,   em trăm cay ngàn đắng vất vả lắm mới tìm  một , tuyệt đối  thể thỏa mãn yêu cầu của  Khôn,   xem  đủ xinh  ?"
Vương Khôn  gương mặt Mạnh Phất Yên, cô gái nhỏ   còn ít tuổi,  17-18 tuổi, ngũ quan vô cùng tinh xảo, da thịt non mịn,   là   nuông chiều từ bé lớn lên.
"Ồ!"
Vương Khôn kinh ngạc, vội vàng cầm đèn pin tới, cẩn thận soi gương mặt Mạnh Phất Yên!
Mới đầu ánh đèn trong phòng còn  mờ nhạt,   chút mơ hồ, kèm theo vẻ  m.ô.n.g lung.
Hiện giờ  ánh sáng mạnh chiếu , hình dáng cả gương mặt đều lộ rõ  thể nghi ngờ, mỗi một góc đều vô cùng rõ ràng.
Vẻ mặt Vương Khôn ngạc nhiên  mặt Mạnh Phất Yên, nghiên cứu từng tấc, vô cùng hài lòng.
"Cô gái  trông thật... Xinh !"
Ông   chút động lòng vươn tay,  sờ gương mặt non mịn của Mạnh Phất Yên,   phụ nữ trông xinh  thậm chí  chút quyến rũ ở bên cạnh đánh bay tay .
"Làm gì thế, như   coi trọng ư?"
Người phụ nữ xinh  quyến rũ, hình thể đầy đặn nhưng  mập mạp, mặc váy màu đỏ, cắt may  lớn gan bó sát  , bày  dáng vẻ của cô  vô cùng nhuần nhuyễn.
Tóc   là bánh quai chèo thường thấy, mà là  xoăn xõa tung , tươi  bày hết  ngoài, tràn ngập cảm giác mỹ nhân đất Cảng.
Cô  vô cùng tùy ý đánh bay tay Vương Khôn, trừng ông  một cái, nhưng mà Vương Khôn   chút tức giận, còn  tủm tỉm rút tay về,  mặt là tươi  lấy lòng,  cái liếc mắt phong tình vạn chủng của cô  mê hoặc.
"Đâu ! Trời xanh chứng giám, trong lòng  chỉ  em."
Vừa   nắm lấy tay cô  hôn một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-149.html.]
Vạn Nhân Nhân  trừng ông  một cái, vươn tay sờ gương mặt Mạnh Phất Yên một lát, vẻ mặt tán thưởng:
"Chậc chậc chậc, đúng là mỹ nhân, còn nhỏ tuổi   thể  đến như , nếu  dạy dỗ lớn đến thêm hai tuổi, sẽ câu hồn cỡ nao!"
"Nhìn dáng vẻ của cô gái , chắc chắn là lớn lên trong thành phố, điều kiện trong nhà hẳn là  , các  kiếm   thế? Loại gia đình   đến mức bán con gái đúng ?"
Anh Dương  :
"Phu nhân  minh, điều kiện trong nhà cô   , nhưng mà    bản địa, cha là phó xưởng trưởng của xưởng máy móc phương nam . Chẳng qua  trong nhà đều chết, cha cô  là con rể ở rể, hiện giờ  sớm cưới  kế sinh con, căn bản  để cô   mắt."
Vạn Nhân Nhân nhướng mày: "Người phương nam ư? Vậy tới phương bắc là  thanh niên trí thức ?"
"Phu nhân  minh, đúng là  thanh niên trí thức, hơn nữa   vốn còn  công việc, nhưng   kế coi trọng. Vì lấy công việc của cô  cho con trai của chị gái ,  đăng ký cho cô  xuống nông thôn. Gần đây cha cô  thiếu tiền tiêu,  vặn tới đây  chút việc, nên bán  cho em."
"Đối phương  cô gái  17 tuổi, tên Mạnh Phất Yên, còn  tiếng nước ngoài nữa! Em nghĩ như  khá , bán  nước ngoài chắc chắn  thể khiến  Khôn nở mày nở mặt."
Vương Khôn  hài lòng gật đầu: "Không tệ,   lắm!"
Vạn Nhân Nhân chậc chậc hai tiếng:
DTV
"Đáng tiếc cho cô gái , xuất   như  gặp  sinh vật như  kế, quả nhiên   kế thì  cha kế! Vậy mà  thể bán con gái ruột xinh  như , đúng là đủ tàn nhẫn,  quen đối phương ? Tên là gì thế? Sau  nếu  gặp,  cẩn thận chút mới ."
Anh Dương vội vàng khoe thành tích,   phụ nữ  địa vị cao trong lòng  Khôn, cho nên hỏi gì đáp đó, huống hồ cũng   gì  thể .
"Cha cô  tên là Ngô Quốc Trụ,  thành phố Thường Ninh, mệnh  . Mẹ của cô gái  là con gái một,   khi còn sống  giỏi kiếm tiền,   bảo vệ tài sản của quốc gia mà hi sinh, phía  khen thưởng  ít thứ , đều  Ngô Quốc Trụ lấy mất, mới hai năm  cưới vợ mới sinh con trai."
Biểu cảm  mặt Vạn Nhân Nhân vô cùng khoa trương:
"Ai da, đúng là cô gái  khổ mà, nhưng mà như  cũng , cô gái  khi còn nhỏ  từng chịu khổ, hiện giờ   kế hại xuống nông thôn, chắc chắn cũng   việc nhà nông. Loại con gái da thịt non mịn   chỗ dựa , chắc chắn  thể chịu nổi khổ ở nông thôn, trong  thời gian ở nông thôn gần như là dạy dỗ xong, tới chỗ chúng   điều kiện  như , còn đưa cô   nước ngoài cô  sẽ phối hợp thôi."