Có một thế lực lớn, đúng là chỗ dựa.
Nếu chuyện của Mạnh Phất Yên thật sự báo lên , chừng đúng là sẽ chỗ dựa âm thầm .
"Vậy... Lão đại sắp xếp khác ? Ba chúng , cho dù thật sự đuổi kịp, nhiều nhất chỉ thể cứu Mạnh Phất Yên trở về, những dư thì ?"
Đều tay, thể mặc kệ những khác đúng ?
Mạng của thường cũng là mạng, thể thờ ơ .
Trong mắt Cố Đình Chi hiện lên sát khí:
"Yên tâm, sắp xếp, sớm bố trí, sẽ nhổ tận gốc đám đó, dẫn theo các chỉ là cướp công đầu. Kế tiếp lẽ Tống Thời Yến sẽ đuổi theo tới, nhưng tốc độ chắc chắn nhanh bằng chúng , đợi bên chúng mặt thông báo cho ."
DTV
Lúc Từ Cạnh còn lo lắng nữa, trái chút hưng phấn: "Được, thôi!"
Lúc Mạnh Phất Yên đang áo khoác bông mềm mại.
Lá gan của những lớn, đều để cô thùng xe giấu , mà trực tiếp đặt phía hàng ghế lái của xe vận tải, đang ở đó.
Có lẽ là thấy cô quá xinh , sợ cô lạnh bán giá, cho nên cô lót chăn, còn áo khoác dày, đãi ngộ ...
Cho rằng cô ngất , cho nên hai phía chuyện đều cố kỵ, suốt đường Mạnh Phất Yên ít.
"Anh Dương, cô gái đúng là xinh , nhưng mà hai ngàn tệ nhiều ? Còn cung cấp đồ ăn đồ uống, đợi qua tay bán cho nước ngoài, thể kiếm tiền ?"
Cô gái khác chỉ cần mấy chục tệ, một chút trăm tệ là nhiều, đắt nhất cũng chỉ một hai trăm, hai ngàn tệ, trai tài xế vẫn là đầu tiên thấy.
Anh Dương :
"Cậu thì cái gì? Đây là cực phẩm, bán nước ngoài mất mấy trăm tệ, lão đại , nước ngoài giống với chỗ chúng , bên đó tiền. Cậu thấy đám địa chủ lớn, nhà tư bản lớn , đều nghĩ cách chạy nước ngoài?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-148.html.]
"Người bên đó đều kiếm nhiều hơn lãnh đạo chỗ chúng , bán cô gái nước ngoài đưa chỗ ăn chơi, giống như là thanh lâu cổ đại chỗ chúng , sẽ kiếm nhiều."
Kế tiếp Mạnh Phất Yên xưng là " Dương" khoe khoang nước ngoài phồn hoa cỡ nào với trai tài xế, phát đạt cỡ nào, khoác lác đủ kiểu.
Mạnh Phất Yên đều cảm thấy hổ, chắc chắn từng nước ngoài, rốt cuộc là khoác lác nơi nào lẽ cũng , hơn phân nửa là đám tẩy não, cảm thấy theo bọn họ việc là vô cùng cao quý.
Xe vẫn luôn lái lâu, trong quá trình dừng hai , Mạnh Phất Yên bọn họ bàn bạc về hàng, lẽ là cô gái khác đưa lên xe.
mà ở trong xe, chỗ khoang điều khiển vẫn chỉ Mạnh Phất Yên.
Mãi đến khi sắc trời tối đen, xe mới dừng , lẽ là tới cứ điểm của bọn họ.
Mạnh Phất Yên ít giọng , gác.
Sau khi xe dừng , Mạnh Phất Yên Dương ôm xuống, khiêng vai, một đường tới nhà chính.
Cô lén mở mắt khắp nơi, lẽ nơi hẻo lánh, xung quanh đều là núi, chỉ ít phòng ốc, lúc đều sáng đèn.
"Anh Khôn! Anh Khôn! Anh xem em mang gì về cho ! Đây là cực phẩm, cuối cùng em cũng tìm mặt hàng nhất."
Người gọi là Khôn cao lớn thô kệch mập mạp, lúc đang ăn cơm, đồ ăn của ông ngon.
Trên bàn cơm là cơm tẻ, màn thầu bột mì trắng, cá thịt.
Anh Dương , khỏi nuốt nước bọt.
Gần đây Vương Khôn thỏa mãn với yêu cầu của phía , thể tìm cô gái phù hợp với yêu cầu, đang bực bội, lúc Dương Dũng kêu la như thế, ông lập tức nổi cáu:
"Kêu cái quái gì? Không thấy đang bực ? Đám các mỗi ngày đều chạy tới nông thôn, con nhóc nông thôn dãi nắng dầm mưa, thể mấy ? Bảo các tới thành phố tìm, đến trong thành phố tìm, nào cũng chịu, tất cả tìm đều thể lên mặt bàn."
Dương Dũng lấy lòng, đặt Mạnh Phất Yên xuống để Vương Khôn thấy mặt cô:
"Anh Khôn, lúc trong thành phố quản nghiêm, là bọn em lo lắng sẽ xảy chuyện ? Hơn nữa cô bé trong thành phố dễ tìm, nhưng mà cô gái nhỏ mười mấy tuổi thì thật sự khó tìm! Điều kiện trong thành phố , ít sẽ bán con gái trưởng thành, chúng đến chỉ thể đoạt, như dễ gây động tĩnh lớn ư!"