"Yên tâm ,  sẽ trông chừng thằng bé."
Dặn dò xong xuôi  kịp đợi xe lửa  trạm, Cố Đình Chi lập tức dẫn theo Từ Cạnh và Phó Triều Sinh rời .
Ba  lên xe, Cố Đình Chi tự  lái xe,  đến đại đội Bản Kiều mà  thẳng tới phương bắc.
Từ Cạnh và Phó Triều Sinh   xe, Từ Cạnh hỏi: "Lão đại, chúng    thế?"
DTV
"Đuổi theo đám  ."
"Anh  bọn họ   ư? Ngô Quốc Trụ  ?"
Cố Đình Chi  mỉa :
"Sao ông   thể  ?  mà nghĩ xem Yên Yên   mang ,   biến mất, ông  là cha của Yên Yên,  nhà đều  truy cứu,  nào còn quan tâm? Thời gian dài, đương nhiên sẽ  ai quản cô ."
Từ Cạnh cảm thấy kỳ lạ: "Vậy       tìm?"
Người đều  mang , đều là  em của , Cố Đình Chi cũng  lừa gạt.
"Gần đây  vẫn luôn điều tra tập đoàn buôn , đám  chúng  gặp trong núi lúc ,   phía  vẫn luôn  tìm ,   nỡ bỏ qua cơ hội lập công  như thế? Gần đây vẫn luôn điều tra, hiện giờ cũng coi như tra   ít tên tuổi, tập đoàn phạm tội  lưng những   khổng lồ, sẽ vận chuyển   nước ngoài, đặc biệt là con gái, cơ bản là mang đến phòng đấu giá ngầm ở nước ngoài."
"Đưa Yên Yên  nước ngoài, khiến cô  vĩnh viễn  trở về, đối với Ngô Quốc Trụ mới là an  nhất. Khoảng thời gian , cũng chỉ  đám   hoạt động gần đây, khả năng Yên Yên  bọn họ mang   cao. Cho dù mới đầu   bọn họ, cuối cùng cũng sẽ rơi  trong tay bọn họ, tập đoàn buôn    thế lực lớn ở bên , bỏ tiền cũng sẽ nhiều nhất,  cơ bản đám buôn  cỡ nhỏ đều sẽ hợp tác với bọn họ."
"Yên Yên  dung mạo như thế, còn  tiếng nước ngoài, hơn phân nửa là rơi  tay bọn họ. Chỉ cần   khỏi nước, cô  sẽ an ."
Từ Cạnh chớp mắt, đột nhiên kịp phản ứng.
"Chuyện ... Chuyện ... Lão đại,   là  dẫn hai bọn em  đấu  tập đoàn phạm tội cỡ lớn đấy chứ?"
Mạng của     là mạng ?
Chuyện lớn như ,   là nên tìm Tống Thời Yến dẫn theo đại đội nhân mã qua đó ?
Vì  chỉ  ba bọn họ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-147.html.]
Cố Đình Chi  đầu    một cái,  nhếch miệng.
"Trong rương phía   đồ, các  cầm lấy, chuẩn  thật kỹ !"
Phó Triều Sinh  ở phía ,  thấy thế lập tức mở rương giấu phía  ghế , lập tức mở to mắt .
"Oa..." Từ Cạnh kêu sợ hãi, vươn tay cầm lấy.
"Ôi trời ơi! Lão đại  điên  ư? Mấy thứ   lấy   ?"
Một rương đều là vũ khí, còn là vũ khí vô cùng tiên tiến.
Phó Triều Sinh và Từ Cạnh lập tức vươn tay cầm, nắm trong tay sờ chỗ   sờ chỗ , giống như đứa bé nhận  món đồ chơi, căn bản luyến tiếc buông tay.
Cố Đình Chi  lái xe,  :
"Đều  sớm chuẩn , mấy thứ   bình thường  , Tống Thời Yến càng thêm  . Các  đừng  linh tinh  ngoài, nếu  chọc phiền toái. Trong căn cứ trong núi  ,  cũng nhận  hai khẩu s.ú.n.g lục tương đối , chẳng qua   với các  mà thôi."
"Nhanh chóng trang  những thứ cần trang  , trong túi khác  đồ ăn, lấp đầy bụng , tránh cho đến lúc đó  còn sức lực."
Hai  vô cùng  lời kiểm tra s.ú.n.g ống đạn dược, giấu ở  , cũng lấy đồ ăn  ăn.
Từ Cạnh vẫn  chút do dự:
"Lão đại, chỉ  ba chúng , thật sự  ? Đối phương chắc chắn   ít , cho dù chúng  thật sự tìm  cô nhóc , cũng khó cứu cô  trở về đúng ?"
Cố Đình Chi  mỉa một tiếng:
"Phải hành động đơn độc, mới  khả năng   cứu trở về. Đối phương là tổ chức cỡ lớn, thường xuyên vận chuyển   nước ngoài,  cho rằng   ai  ư? Nếu  thật sự thông báo cho Tống Thời Yến, phê duyệt từng tầng,  thì   đều sẽ , đối phương chắc chắn sẽ nhận  tin chạy trốn  tiên."
Từ Cạnh   gì.
Niên đại  bên ngoài  loạn, thực  dân chúng nhỏ bình thường   cửa, chỉ ở yên trong thôn , hàng năm lao động, sinh hoạt, cuộc sống  lẽ  vất vả, nhưng tương đối an .
 một khi tới bên ngoài, đặc biệt là  xa nhà mà , bên ngoài  loạn.
Khắp nơi đều  đặc vụ của địch, đám buôn ...