Cố Đình Chi  trẻ tuổi, Tống Thời Yến cũng quá trẻ tuổi, dù  Ngô Quốc Đống lăn lộn nhiều năm như , chút nhãn lực  vẫn  ,   là  nhị đại tam đại nhà nào đó,  kiêu ngạo.
Loại  ương ngạnh   việc    thèm để ý,  chỗ dựa tính cách giống y như tổ tông.
Cho nên lúc  Ngô Quốc Đống quả quyết nhát gan.
Tống Thời Yến đều  hành động của Cố Đình Chi dọa sợ: "Này  , em bảo ,  kiềm chế một chút."
Cố Đình Chi cất súng,  với Tống Thời Yến:
"Người giao cho , hai   trông coi cẩn thận, thẩm vấn bọn họ cẩn thận,   bọn họ chắc chắn  vấn đề. Cô gái xinh  như , bọn họ   khả năng xử trí tùy ý, hơn phân nửa là bán . Mấy tháng  trong nhà hai    trộm hết sạch, hiện giờ ăn tết đang là lúc cần tiền  quan hệ,  điều tra xem gần đây bọn họ  nhận  tiền bạc  ."
Cố Đình Chi tới gần Tống Thời Yến nhỏ giọng :
"Đừng quên đám buôn  chúng  gặp trong núi lúc ,   phía  còn  tìm , hai   là  thành phố Thường Ninh, nơi  bọn họ trời xa đất lạ, nhanh như   tìm  phương pháp lừa Yên Yên ,   chừng là tay già đời."
"  tìm ,  !"
Nghe nhắc nhở như , gương mặt Tống Thời Yến lạnh lẽo, lập tức nghiêm túc hơn, khi   Ngô Quốc Trụ và Ngô Quốc Đống, cảm thấy     đổi.
Lập tức gọi  bắt Ngô Quốc Trụ và Ngô Quốc Đống về cục công an.
Cố Đình Chi rời  xong lập tức lái xe về đại đội Bản Kiều,   lời  của Ngô Quốc Trụ  một phần là thật.
Đối phương   lưng Mạnh Phất Yên   che chở, cô mất tích chắc chắn sẽ   tìm, sẽ chờ đợi, chẳng qua bọn họ  tìm thấy mà thôi.
Anh  ngã rẽ , đợi lái xe tới nơi Cố Đình Chi kiểm tra một lát, đúng là  dấu vết  xe  qua, còn là xe vận tải, thời gian rời   lâu.
Anh do dự mấy giây vẫn lái xe về đại đội Bản Kiều , bên  đám Từ Cạnh  chuẩn  xong đang đợi, mấy  lên xe  thẳng tới ga tàu hỏa.
Bọn họ tương đối may mắn,  vặn  đoàn tàu thường lui tới Ninh Thị sắp  ngang qua, còn hơn mười phút là lên xe.
Mạnh Vân Ký cầm túi nhỏ của  vô cùng đáng thương  đó,  thấy Cố Đình Chi :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-146.html.]
DTV
"Anh Cố..."
Cố Đình Chi  xổm  xuống,  thẳng  bé, nghiêm túc  với  bé:
"Đừng sợ, thành phố Thường Ninh là nơi em lớn lên, đến còn là nhà chú Lục, chú Lục em chắc chắn sẽ chăm sóc em. Em ngoan ngoãn đợi ở đó,  Cố nhất định sẽ tìm chị gái em trở về."
"Chị em thông minh như , còn  đánh , cô  sẽ  gặp nguy hiểm. Đợi cô  trở về,  Cố sẽ đón em trở về   ?"
Mạnh Vân Ký nước mắt lưng tròng,  bé  ở  đợi chị gái trở về, nhưng cũng   quá nhỏ, ở  đây  ai chăm sóc,   chừng còn gây thêm phiền phức.
Đến nhà chú Lục, ít nhất bên đó sẽ an .
"Em   ạ, em sẽ ngoan,  nhất định  tìm chị gái em trở về đấy."
"Ừm!" Cố Đình Chi ôm cơ thể nho nhỏ của  bé  trong lòng,  bên tai  bé: "Sau khi trở về ở nhà chú Lục đợi,  khác hỏi em vì  trở về em ngàn vạn  đừng  chuyện chị gái em, nếu  tương lai  khác sẽ     chuyện chị gái em, sẽ  linh tinh về chị gái em. Em cứ  chị gái em  việc gấp cần , lúc  mới đưa em về ở một thời gian, qua tết xong em sẽ  tìm chị gái."
"Tiền và phiếu   em  che giấu thật kỹ,  nhất đừng khiến  khác     em  tiền,  ?"
Cố Đình Chi đưa cho Mạnh Vân Ký trăm tệ, đều là tiền lẻ, cũng may mùa đông mặc nhiều quần áo, giấu  mấy chỗ cũng    .
Nếu là đứa bé nhà bình thường đương nhiên   khả năng  nhiều tiền   như , nhưng Mạnh Vân Ký mà  Cố Đình Chi   chút lo lắng nào.
Mẹ đứa bé  qua đời sớm, chị gái  là tiểu phú bà, từ nhỏ  bé  tự  tiêu tiền, chuyện   cần lo lắng.
Mạnh Vân Ký gật đầu thật mạnh: "Vâng ạ! Em   ạ!"
Thật ngoan!
Đời   coi  bé như con trai nuôi dưỡng, thật sự càng  càng thích.
Cố Đình Chi xoa đầu Mạnh Vân Ký: "Được ,  Cố  đây, em ngoan ngoãn  theo  Lý nhé."
Anh liếc mắt  lão tam Lý gia một cái: "Giao cho !"