Sau khi mấy đứa bé lớn lên, Ngô Quốc Trụ vẫn luôn  sắp xếp công việc cho bọn họ,  việc ở nơi nào thành phố Thường Ninh là  nhất?
Đương nhiên là xưởng máy móc.
Đây là xưởng to  một  hai cả phương nam,   đều tranh rách đầu tiến ,   xưởng máy móc cả đời  lo ăn mặc, khu  nhà hết căn  tới căn khác, sang năm  xây mới thêm một khu.
Con cái của ông  chỉ cần kết hôn, mỗi  đều sẽ  phân nhà ở.
Tiền đồ  như , đương nhiên là ông   sắp xếp cho con  .
Chẳng qua lúc  khi Mạnh Tô Cầm còn sống, ông    , mãi đến khi bà  c.h.ế.t con ông  mới  thể tiến ?
Ngô Quốc Trụ hận ?
Ông  sắp hận chết!
Ngô Quốc Trụ thở hổn hển:
"Vậy   xem, chúng  nên  gì bây giờ? Con khốn   đối nghịch với em, em  thể  gì đây? Mấy đứa con thành niên của em đều ở đây,  thể mặc kệ mấy đứa ."
Ngô Quốc Đống cũng  đau đầu.
 , nếu chỉ   Ngô Tư Vũ, tuy tổn thất đau lòng, nhưng còn  đến mức  tiếp nhận , nhưng đây là tất cả con cái trưởng thành, chẳng lẽ cứ từ bỏ như thế?
DTV
"Dù  Mạnh Phất Yên cũng là con gái em, là con của nguyên phối,   đứa bé nào  chán ghét  kế, em xem em kìa,   ầm ĩ với nó thành như ? Một đứa con gái, em thiên vị một chút là  thể xuất giá, em cố chấp chèn ép nó  gì?"
"Anh thấy em đúng là   đầu óc, cô gái  trông xinh xắn xuất  , công việc vẻ vang còn  nhiều di sản như , em sắp xếp mối hôn sự  cho nó, như    sẽ trợ lực em ? Mẹ kế gây khó dễ cho nó, em  vặn   ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-138.html.]
" em thì  ,  rõ cô   dễ đo nắn, còn cố chấp chèn ép cô , cô   trở mặt với em mới lạ."
Ngô Quốc Trụ tức giận rống to: "Cô    là con gái em, ai  cô ..."
"Sao em  nó   con gái em? Em chắc chắn như  ? Hơn nữa cô    cô    con gái em, chỉ cần em  , bí mật  cô  vĩnh viễn  . Một đứa con gái ưu tú như , là công cụ liên hôn  nhất, em  cố chấp tự tay hủy diệt. Mạnh Phất Yên  một câu  đúng, Trương Quế Phương là cái thá gì? Em bảo vệ bà  như thế  gì? Một  phụ nữ trung niên sinh nhiều con như , em  sợ bà  ?"
"Người như  mà em  đo nắn , chẳng trách   chướng mắt   cha như em!"
Ngô Quốc Trụ tức giận  rống to tiếp, Ngô Quốc Đống  thấy thế vội vàng ngăn :
"Được   , đừng hét nữa,    nữa là  chứ gì? Dù  hiện giờ  chuyện  xảy , tự em quyết định , rốt cuộc là   thế nào?"
Ngô Quốc Trụ tức giận:
"Em  thể  thế nào? Đám Thừa gia đều ở trong tù, em  thể mặc kệ , nhưng mà Cố gia và Tống gia đều khó đối phó, nếu Mạnh Phất Yên  nhả , em chỉ  thể..."
Ngô Quốc Đống  về phía ông :
" , em nên   lựa chọn,  dịu  quan hệ cha con với Mạnh Phất Yên, vứt bỏ đám Thừa Gia. Tư Vũ chắc chắn  giữ nổi, nhưng mà Thừa Gia  khả năng  , Mỹ Hương cũng  thể , nhưng   khả năng sẽ ở trong tù một thời gian mới  thể . Như  trong nhân sinh của bọn họ sẽ  vết nhơ, cho dù là đề bạt công việc,  là liên hôn đều   tác dụng lớn. Tương lai em chỉ  thể ném tài nguyên lên  Mạnh Phất Yên và Mạnh Vân Ký, ba đứa bé còn quá nhỏ, tạm thời   giá trị."
"Hay là em  bảo vệ đám Thừa Gia,   đắc tội Mạnh Phất Yên. Cô gái  tàn nhẫn độc ác, còn   kết giao nhân mạch, lúc  mới xuống nông thôn ba tháng,  kết bạn  với Cố Đình Chi, tương lai chắc chắn sẽ  chịu khống chế của em. Không   phản phệ, chỉ  thể... Hoàn  giải quyết nó."...
Trong mắt Ngô Quốc Trụ hiện lên tàn nhẫn: "Giải quyết cô  mới là lựa chọn  nhất,  một mẻ khỏe suốt đời,   nỗi lo về ."
Ngô Quốc Đống  ông :
"Em nghĩ kỹ  chứ? Mất  đứa con gái Mạnh Phất Yên , tổn thất sẽ  lớn. Mục đích của em là trèo lên , vốn nên lợi dụng tất cả tài nguyên bên  mới đúng, cho dù là Mạnh gia,  Trương gia, đều nên là đá kê chân của em.  hiện giờ em hủy diệt Mạnh Phất Yên, bảo vệ bên Trương gia, vốn là  lý trí, em đừng  với  em gặp  chân ái đấy nhé."