Mạnh Phất Yên đưa điện thoại cho đại đội trưởng, đó đưa điện thoại cho Từ Cạnh, đều là Cố Đình Chi dặn dò hai chăm sóc Mạnh Phất Yên.
Lượng tin tức lớn, ở đây ai thông minh?
Đại đội trưởng thở dài, vỗ bả vai Mạnh Phất Yên: "Trở về , Cố cháu ở đây, những bắt nạt cháu đều sẽ kết cục ."
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Vâng ạ!"
Dẫn em trai rời khỏi văn phòng đại đội, tới sân đau lòng trong mắt Mạnh Phất Yên biến mất, cô lau nước mắt dẫn em trai về nhà.
Có đôi khi đường mở , biện pháp sẽ nhiều.
Lúc cô nghĩ khiến Ngô Tư Vũ và Ngô Thừa Gia liên hệ với đám buôn , kéo bọn họ , nhưng mà hiện giờ thái độ kiêu ngạo của Ngô Quốc Đống, cô cảm thấy cần thiết phiền phức như .
Dù bức Ngô Quốc Trụ nóng nảy chắc chắn sẽ đối phó cô, Ngô Tư Vũ, Ngô Thừa Gia cũng sẽ đối phó cô.
Bên Đông Bắc , Ngô gia thể liên hệ chính là hai , đám Ngô Tư Vũ ở trong tù dường như cũng ảnh hưởng.
Từ Cạnh và Phó Triều Sinh xa gần theo Mạnh Phất Yên và Mạnh Vân Ký, cô gái nhỏ Từ Cạnh đều đau lòng.
"Chuyện hơn phân nửa là thật, đúng là quá đáng, tính kế cũng quá độc ác , chẳng trách công việc của cô như thế thể kế đăng ký xuống nông thôn."
Phó Triều Sinh nhíu mày: "Cho dù mấy là con ruột, nhưng hai mắt cũng là con ruột mà! Hai quan trọng ư?"
Từ Cạnh một cái, lắc đầu thở dài:
"Tên ngốc to con , hiểu tư tưởng của đám âm u . Mạnh gia cửa cao như , Ngô Quốc Trụ ở rể chắc chắn cam lòng, loại rõ ràng là nghèo c.h.ế.t tự thấy cao quý. Có lẽ ở trong lòng ông coi hai chị em là kẻ thù, độc chiếm tài sản của Mạnh gia, còn xử lý hai chị em, như quá khứ chịu nổi của ông , sẽ nhắc nữa."
Phó Triều Sinh run rẩy nổi đầy da gà: "Quá thảm, xuất như thế, gia đình như thế, tính kế thành như ."
DTV
Từ Cạnh hừ lạnh một tiếng: "Có lão đại ở đây, Ngô gia sẽ kết cục ."
Từ Cạnh sai chút nào, Cố Đình Chi cuộc điện thoại xong, thì nổi giận!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-133.html.]
Xui xẻo, Ngô gia ở tít thành phố Thường Ninh tạm thời tới, xui xẻo, cũng chỉ thể là Ngô Tư Vũ và Ngô Thừa Gia ở trong tù. ...
Một cuộc điện thoại gọi tới chỗ Tống Thời Yến: "Buổi chiều thời gian, thẩm vấn cẩn thận đám Ngô gia , sẽ qua đó xem."
Tống Thời Yến: "..."
Nói đùa ư: "Một tiếng đủ thẩm vấn?"
"Cậu thẩm vấn gần xong , dù chỉ thể dành một tiếng."
Tống Thời Yến nhướng mày: "Giọng điệu tràn ngập mùi thuốc súng, bọn họ chọc giận thế?"
"Chuyện còn cần hỏi ư? Người bọn họ g.i.ế.c là che chở, chuyện chẳng lúc ư?"
Tống Thời Yến tràn ngập hứng thú, lúc thật sự một chút, đối phương chắc chắn là quen Cố Đình Chi, nhưng thật sự cụ thể là mức độ nào.
"Không là tạm thời nhốt bọn họ, điều kiện với phụ của đối phương ? Nhanh như đổi ý ? Như giống với phong cách việc của ."
Cố Đình Chi thèm để ý : "Cô gái nhỏ nhà đổi chủ ý, đương nhiên là theo."
Tống Thời Yến kinh ngạc, suýt nữa nhảy bật từ ghế xuống:
"Ô, cô gái nhỏ nhà ư? Này, em , thường xuyên cô gái nhỏ đặc biệt xinh chạy tới cơ quan của đưa đồ ăn cho , chuyện là thật ư? Anh mới tới hai tháng, yêu đương ?"
Không thể , gương mặt đúng là khác biệt!
Tống Thời Yến tìm gương khắp nơi, sờ gương mặt một lát, cảm thấy kém Cố Đình Chi quá nhiều mà, tới đây ba năm vẫn còn độc ?
Cố Đình Chi ở đối diện im lặng.
Trong tiềm thức, phản bác lời Tống Thời Yến , thích khác coi và Mạnh Phất Yên thành yêu, thậm chí còn hưởng thụ cảm giác đồng nghiệp trêu chọc.
mà lo lắng, như sẽ ảnh hưởng đến Mạnh Phất Yên.