Mạnh Phất Yên ngây ngốc: "Có ạ!"
"Cho uống một ít!"
Anh trực tiếp cầm lấy ca, rót đầy một ca.
Mạnh Phất Yên: "..."
"Anh... Rất thích uống ?"
Cố Đình Chi gật đầu: "Ừm, lá của em thơm, giống với những loại từng uống lúc ."
Mạnh Phất Yên , hàng đấy!
Nước linh tuyền pha, đương nhiên là khác biệt.
"Anh thích uống mà , em mang nhiều một chút cho , dứt khoát nào tới đưa cơm cũng pha một bình cho là ."
Trước đây từng mang nhưng nào cũng mang, dù thứ như nước , mang tới quá kỳ lạ, chỗ .
Nước dùng để nấu đồ ăn cho đều là nước linh tuyền pha loãng, đây cũng là nguyên nhân luôn cảm thấy đồ ăn cô nấu càng ăn ngon.
Đều tặng nhiều như , dường như quen với khẩu vị , đưa ít nước cũng vấn đề gì.
Ba món ăn, cơm tẻ, hai nhanh ăn hết.
Lúc Mạnh Phất Yên mới hỏi: "Đám Ngô gia thế nào ạ?"
Cố Đình Chi :
"Còn đang nhốt, mới đầu ầm ĩ lợi hại, đặc biệt là Ngô Thừa Gia , vẫn luôn ồn ào là con trai của phó xưởng trưởng. Sau đó thu thập một trận, thành thật hơn nhiều, bảo thông báo cho bên cha em."
Mạnh Phất Yên gật đầu: "Vậy thì , mau chóng giải quyết chuyện , em đoán bên Ngô Quốc Trụ sẽ nhanh chóng tới tìm em."
Tra tới chỗ Cố Đình Chi, thì sẽ quan hệ giữa cô và Cố Đình Chi , cho dù là Ngô Quốc Trụ là Ngô Quốc Đống, lẽ đều sẽ cưỡng ép lợi dụng dụ dỗ cô, khiến cô mặt cầu xin Cố Đình Chi.
Chuyện Cố Đình Chi cũng đoán : "Đến lúc đó em cái gì, cứ việc với bọn họ."
"Vâng ạ!"
Anh lấy chìa khóa trong nhà giao cho Mạnh Phất Yên:
"Những vật tư phát xuống, ở trong nhà , tự em lấy , gửi bao nhiêu tự em quyết định. Hai ngày sẽ bận, lẽ là thời gian đến đại đội Bản Kiều tìm em, em cần gì thì tự mang về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-128.html.]
DTV
"Cứ việc lấy đừng ngại, ăn hết nhiều như thế."
Mạnh Phất Yên kinh ngạc vui mừng : "Nhanh như phát xuống ạ?"
Cố Đình Chi : "Anh tìm đồ, thể nhanh ? Thiệt ai cũng sẽ thiệt ."
"Anh vẫn còn chìa khóa, em lấy vật tư xong thì mau chóng trở về, hiện giờ trời tối sớm, đừng về muộn."
Mạnh Phất Yên cầm chìa khóa lập tức chạy : "Em ạ, đảm bảo mau chóng trở về."
Thấy cô chạy nhanh như , Cố Đình Chi bất đắc dĩ, đồ lương tâm , cho cô ăn là cho cô uống?
Chạy nhanh như !
Trong nhà Cố Đình Chi vẫn giống như , chẳng qua lúc trong sân núi tuyết, chỉ lối nhỏ ở giữa.
Dường như phòng bếp dùng, cửa núi tuyết dày.
Mạnh Phất Yên thẳng tới nhà chính.
Lương thực vật tư đều đặt ở phòng việc, gọi là nhiều!
Cô thấy hơn năm trăm cân, một nửa đều là lương thực tinh, thịt cũng nhiều, một sọt thịt heo, một sọt thịt bò, một sọt thịt dê, hai sọt trái cây, một sọt trứng gà bốn năm trăm quả, còn ít trứng ngỗng và mấy trăm quả trứng vịt.
Ngoài chính là ít trái cây khô, thịt khô lạp xưởng, gà hong gió thỏ hong gió vịt hong gió đều .
Dễ thấy nhất, chính là sọt gà và ngỗng sống.
Mạnh Phất Yên chằm chằm một lúc lâu, mới chắc chắn còn sống.
"Ôi má ơi, còn đồ sống ư?"
mà hình như ai chăm sóc, con ngỗng tinh thần lắm.
Mạnh Phất Yên vội vàng lấy ít lương thực, lương thực thô lương thực tinh nửa nọ nửa , gửi qua cho Tôn Kiến Quốc và Lục Kiến Quân một ít, đó là gửi cho đám che giấu kỹ của Mạnh gia, đặc biệt là nhà Từ Ái Quốc.
Nhà ông tương đối nhiều, mắt lẽ là tương đối khổ.
Nghĩ một lát cô chuẩn một bao to, đổi giả dạng đường tìm quen , cho đó 1 tệ, nhờ mang tới bưu cục gửi, còn là nặc danh.
Làm xong hết chuyện cô trở nhà Cố Đình Chi, thấy nhiều vật tư như cô mang một ít về nhà.
Thuận tiện mang một ít cho Từ Cạnh và Phó Triều Sinh, với bọn họ hàng tới, tự đến nhà Cố Đình Chi lấy.
Trở đại đội Bản Kiều là chạng vạng, Từ Cạnh thấy cô mang theo nhiều đồ trở về, đôi mắt lập tức sáng lên.