Bởi vì chỉ    cô mới lấy  tiền nhanh nhất, trong tay cô khống chế tiền thuê nhà của Mạnh gia, đó là tiền thuê nhà một tháng hơn một ngàn, ở niên đại  thu nhập  quá khả quan, đủ nuôi sống cả Ngô gia.
Còn em trai Mạnh Vân Ký,  lẽ là   chuyện lớn gì, bọn họ sẽ   tay với em trai.
Bởi vì nếu hai chị em cùng mất tích, Lục Kiến Quân tuyệt đối  để Ngô Quốc Trụ   tài sản của Mạnh gia, cuối cùng mấy thứ  sẽ  tịch thu thuộc về nhà nước.
Người chị gái là cô xảy  chuyện, Mạnh Vân Ký còn nhỏ,   cha như Ngô Quốc Trụ đương nhiên thuận lý thành chương tiếp nhận  thứ của Mạnh gia.
DTV
Mạnh Phất Yên  định  yên đợi chết, cô  chủ động  tay, trực tiếp đánh Ngô gia  địa ngục, như  biện pháp phủi sạch quan hệ với     , thích hợp nhất chính là...
Biến  thành   hại!
Ngày hôm  cô ở trong nhà cả ngày,  tất cả thịt lợn rừng thành thịt khô,  đó mang ít hàng khô, thịt khô, lạp xưởng gì đó trong nhà tách  đóng gói, sáng ngày hôm  mới mang đồ đến huyện Nam An.
Mấy  của Ngô gia đều  nhốt, chỉ   Viên Nghị ở khu thanh niên trí thức, tạm thời   nguy hiểm gì, cho nên Mạnh Phất Yên giao em trai cho Từ Cạnh, một  đến huyện thành.
Cô thường xuyên tới huyện Nam An, nhưng mà ít khi  dạo, dù  quá quen thuộc, cơ bản đều là tới đưa đồ ăn cho Cố Đình Chi.
Đến bưu cục một chuyến , gửi đồ  chuẩn   .
Đều là gửi tới Ninh Thị thường lui tới.
Các bạn nhỏ đều là gửi ít thịt khô, cá khô, một ít hạt dẻ, hạt thông, đều là đồ ăn ngon tìm cho đám đồng bọn nhỏ.
Gửi cho  lớn thì nhiều hơn.
Gửi đến Lục gia chính là nhiều nhất,  thịt khô hai vị, 5 cân thịt lợn rừng hun khói, một túi hạt dẻ, một túi hạt thông, còn  nấm phơi khô và mộc nhĩ đen, hai con cá hồi chó, đây là cô đặc biệt đến hợp tác xã mua bán mua.
Còn  ít cá khô cô tự  phơi nắng, hai con thỏ hong gió, hai con gà hong gió.
Ngay cả rau dưa đều để khô gửi , tuy điều kiện của Lục gia  tệ, nhưng trong thành phố   đất phần trăm, cần rau dưa đều là tự bỏ tiền  mua.
Còn nhà Tôn Kiến Quốc, thì   phân lượng nhiều như thế, thịt khô và thịt lợn rừng là chính, hạt dẻ và hạt thông đều , nấm và mộc nhĩ đen đều một bao,  đó là hai con thỏ hong gió, một miếng thịt hươu  hong gió  1. 5 cân, mấy con cá khô và ít lê đông lạnh.
Nhà ông   nhiều con, trái cây chắc chắn  hoan nghênh.
Thu phục những chuyện  xong, cô lập tức đến cơ quan tìm Cố Đình Chi, Cố Đình Chi  vặn đang bận, bảo cô đến văn phòng đợi  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-127.html.]
Văn phòng  , cô từng đến hai ,    quen cửa quen nẻo.
 lẽ là Cố Đình Chi  tay hào phóng, cho nên văn phòng bố trí đều  hơn  khác chút.
Có một  thứ là cơ quan trang trí  giả, nhưng vẫn  thể    một ít phong cách cá nhân.
Sách, bút máy, bút lông  bàn  việc,   là   rẻ, bình nước ấm, ca tráng men đều là mới.
Mạnh Phất Yên mang theo hộp cơm giữ nhiệt  , ngoan ngoãn   ghế đợi,  bàn  sách  đang lật , cô tiện tay cầm một quyển .
Nhìn xem đại lão lợi hại như  khi trẻ tuổi thích nghiên cứu gì.
Kết quả cầm lên, ừm,  về chính trị...
Lĩnh vực  am hiểu, nghiên cứu đúng là lao lực, nỗ lực  hơn một tiếng, cảm thấy đầu óc vô cùng mệt mỏi, cũng may Cố Đình Chi  trở về.
"Làm  ? Mệt nhọc ?"
Mạnh Phất Yên  chút ủ rũ: "Vốn dĩ  tinh thần  , nhưng mà  sách   đúng là quá phí đầu óc."
Cố Đình Chi liếc mắt  một cái,  : "Sách   bình thường   hiểu."
Mạnh Phất Yên đặc biệt tán thành gật đầu : " thế, em thông minh như   đều lao lực,  bình thường  chắc chắn như sách trời."
Cố Đình Chi: "..."
Phần tự tin ...
Rất !
Anh  thoáng qua hộp cơm, khóe mắt  chút dịu dàng: "Lại tới đưa đồ ăn cho  ?"
Vươn tay cầm lấy hộp cơm, giữ nhiệt, bên trong vẫn còn nóng,  vặn ăn cơm trưa.
Hôm nay cô mang theo phân lượng  nhiều, là phân lượng hai , cho nên cô cùng ăn với  ở văn phòng.
Nhìn bình nước của Mạnh Phất Yên, Cố Đình Chi đỏ mắt: "Bên trong  lá  ?"