Ngô Tư Vũ điên cuồng, tình huống cảm xúc của cô thể khống chế, xiên tre là một cây tre gãy, một đầu vô cùng nhọn, đôi mắt yếu ớt nhất, thương một chút đều thể tạo thành thương tổn thể chữa , Mạnh Phất Yên dám mạo hiểm.
Thấy Mạnh Phất Yên yên tại chỗ nhúc nhích, Ngô Tư Vũ giao đấu nhiều cuối cùng cũng chiếm thượng phong vui sướng to.
"Ha ha ha ha ha... Sợ hãi đúng ? Mạnh Phất Yên, là mày lợi hại ư? Mày cũng ngày hôm nay! Lại đây cầu xin tao ! Con khốn, tao cho mày , mày mới là con của phụ nữ hổ sinh , mày hổ, cả ngày xen lẫn trong đám đàn ông kiếm tiền, bà khác gì gái điếm trong kỹ viện... A a..."
Còn hết câu, tiếng kêu thảm thiết lập tức truyền .
Tay Ngô Tư Vũ đánh trúng, cánh tay tê rần lập tức mất tất cả sức lực, xiên tre cũng rơi , ngay đó Cố Đình Chi tới mặt, nhấc chân đá bay.
Lần Cố Đình Chi chút lưu tình, dốc hết lực đá, Ngô Tư Vũ vốn là kinh hãi thương, gần đây lăn lộn nhiều gầy nhiều cân, cả gầy chịu nổi, yếu đuối mong manh.
Bị đá như cả bay lên , giống như đường parabol bay ngoài, ngã lên nền tuyết.
Không là vận may là vận may , cô ngã xuống mặt đất cứng rắn tạo thành thương tổn thứ hai, nhưng ngã trong đống tuyết mới dọn dẹp con đường trong sân mà chồng lên.
Cả tuyết chôn vùi!
Mọi : "..."
Chu Hồng cũng xem náo nhiệt, thấy tình cảnh thì há hốc miệng, run lẩy bẩy nổi đầy da gà, vẻ mặt đồng tình còn hưng phấn.
"Ồ... Đã là ôn thần mà, gây chuyện là xui xẻo, quả nhiên giả."
Mọi : "..."
"Như kết thúc ư?"
DTV
"Không đến mức , là vẫn còn hai !"
"Người cả giống là đánh ."
"Bọn họ nào cũng giống là giỏi đánh mà! Viên Nghị còn Ngô Thừa Nghiệp... Ách... Thôi, c.h.ế.t nhắc nữa, Viên Nghị ngay cả thanh niên trí thức đều đánh đều quên ?"
"Phốc..."
Người xem náo nhiệt vô cùng vui vẻ.
Có đôi khi tuyệt đối nghiền áp bằng thực lực là như , bạn căn bản đường sống xoay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-122.html.]
Mạnh Phất Yên dừng tay, Ngô Tư Vũ nhất thời đắc ý quên mất, quên bên cạnh còn đám Từ Cạnh!
Mạnh Vân Ký hét thảm thiết một tiếng, Cố Đình Chi, Từ Cạnh và Phó Triều Sinh đều bừng tỉnh, lời kế tiếp đều rõ ràng, tốc độ của bọn họ nhanh như , thể để đám đắc ý quá lâu?
Bọn họ do dự một giây, trực tiếp lao .
"Chị..."
Mạnh Vân Ký đỏ mắt nhào trong lòng Mạnh Phất Yên.
Mạnh Phất Yên ôm em trai trấn an: "Đừng sợ, , !"
Mọi chuyện đều xảy quá nhanh, Ngô Thừa Gia và Ngô Mỹ Hương đều cảnh tượng đột ngột cho ngây ngốc, còn kịp phản ứng Từ Cạnh và Phó Triều Sinh nhấc chân đá qua, đầu gối mềm nhũn quỳ gối đất.
"Làm gì đấy? Buông , là ai ? Buông tay..."
Ngô Thừa Gia vẫn luôn ở trong thành phố, căn bản gì về tình hình nơi .
Tuy gần đây ở thành phố gặp nhiều phiền phức, nhưng mà khi tới nông thôn, vẫn cảm thấy ưu việt hơn , căn bản nghĩ tới sẽ đánh ở nông thôn.
Đương nhiên là lúc nổi bão.
Cố Đình Chi xác định Mạnh Vân Ký , lúc mới yên lòng, Ngô Thừa Gia quỳ đất đè, thì nắm lấy tóc nâng đầu lên:
"Dám hành hung mặt , lá gan của nhỏ ."
Khóe miệng Từ Cạnh nhếch lên: "Lão đại, như là phạm pháp đúng ? Đưa đến cục công an ?"
Cố Đình Chi: "Đưa đến văn phòng của đại đội, thông báo cho Tống Thời Yến, tất cả đều đưa tới cục công an ."
"Vâng!"
Từ Cạnh và Phó Triều Sinh một áp giải Ngô Thừa Gia, một áp giải Ngô Mỹ Hương, hai xoay .
"Đợi một lát." Cố Đình Chi gọi bọn họ : "Trong đống tuyết vẫn còn một !"
Từ Cạnh: "..."
Phó Triều Sinh: "..."
Mọi : "..."