"Em gái,   mệt  đói, em  đồ ăn ? Có nước ấm ?"
Trên  bọn họ sắp ướt đẫm, bên ngoài là nước tuyết, bên trong là mồ hôi, chân  đông lạnh đến c.h.ế.t lặng, chịu tội lớn.
Mạnh Phất Yên vội vàng :
"Có  , đồ ăn   nhiều, các  nhanh   quần áo và giày . Đến phòng Vân Ký , chỗ đó  canh gà, còn nóng, uống một ngụm ."
Mạnh Phất Yên múc cho mỗi  một bát, ba  uống canh gà nóng cho ấm , cuối cùng cũng thoải mái hơn chút, đến trong phòng Từ Cạnh và Phó Triều Sinh lấy quần áo sạch sẽ .
 mà ba    ở đây  quần áo, trực tiếp ở bên phòng lạnh như băng  mới tới.
Mạnh Vân Ký cầm một chậu rửa chân to tới, rót nước ấm  cho bọn họ ngâm chân.
Chân cho  nước ấm,  gần bên bếp nướng, Từ Cạnh mới cảm thấy  sống .
"Oa, đông c.h.ế.t  mất, thời tiết  đúng là   sống  mà."
Mạnh Phất Yên đang nấu mì gà,  thấy thế hỏi: "Các    ? Nhiều ngày như thế  thấy bóng dáng, đại đội trưởng đều lo lắng  chết."
Mì cho  nồi, cô cầm quạt quạt lỗ thông gió của bếp lò, khiến lửa cháy nhanh hơn chút.
"Mới đầu đại đội trưởng còn bình tĩnh chút,   gần như mỗi ngày đều  tới hỏi xem các   trở về . Trận tuyết rơi  lớn như , chúng em đều lo lắng các  ở trong núi xảy  chuyện."
Cố Đình Chi  dáng vẻ bận rộn của cô, trong đôi mắt  chút dịu dàng khác biệt:
"Không  chuyện gì, ở trong núi phát hiện ít đồ, nên dẫn   xem thử. Bên trong  đám buôn  trốn tránh,  vặn  bọn  bắt gặp, nên dẫn   xử lý."
"Chuyện  em  là , đừng  nhiều lời với  khác,  lẽ  lưng đám buôn   còn  , tạm thời  bắt ."...
Quả nhiên là chuyện căn cứ .
Đời     tiên quá sớm.
Người  phía , còn  tóm  ư?
Nói cách khác tập đoàn lớn  phía  còn  tìm , cô vẫn còn cơ hội chen chân  ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-116.html.]
Lúc  Mạnh Phất Yên  vui.
Đời  Cố Đình Chi phát triển  hơn đời  quá nhiều, tuy đời   giải quyết hết  bộ, nhưng chuyện  đó   cơ bản   nhiều quyền tham dự.
Dù  manh mối phía  đều    lấy , bên Cố gia    tay cản trở, cho nên  đó Cố Đình Chi   biện pháp tham dự.
  đôi khi, vận may của con  khó mà  đổi,   biện pháp tham dự , ông trời sẽ  tay giúp đỡ.
DTV
Tự   điều tra, trong lúc vô tình  gặp   ở bên trong,    tóm  manh mối, cuối cùng thành công vớt  công lao kéo  từ nông thôn trở về.
 mà kiếp  chuyện  khiến  tiêu tốn mấy năm,   một  là thành công.
Đời  Cố Đình Chi  thuận lợi như , cô còn tưởng  đều khống chế  hết!
"Đám buôn  ạ? Tất cả đều bắt  ư? Những  đó đều cứu  ?"
Cố Đình Chi gật đầu:
"Căn cứ  đều khống chế , chuyện  đó công an sẽ xử lý. Chẳng qua đây hẳn là tổ chức cỡ lớn,  lưng  bao nhiêu hậu trường thì  thể  rõ lắm,   lưng  bắt ."
Mạnh Phất Yên gật đầu, hiểu .
Nấu mì canh gà xong, cô múc cho ba  mỗi  một bát,  đó bắt đầu thái thịt khô.
Ba  đàn ông  đường xa như  chắc chắn đói lả, một chút mì sợi căn bản ăn  đủ no.
Thịt khô thái xong thêm gia vị xào một lát  thêm nước, khi sôi thì thêm cải thảo và miến cùng  hầm,  đó dán bánh nướng ở bốn phía, vẫn luôn dán ba nồi, mới khiến ba  ăn no.
Ăn sạch sẽ bánh bột ngô và canh miến, cuối cùng mấy  mới cảm thấy sống .
Từ Cạnh xoa bụng, ợ một cái: "Ai da đây mới là cuộc sống chứ! Em gái ! Em   ,  trai ở trong núi chịu tội nhiều lắm."
"Được   , đừng lải nhải nữa, trở về ngủ ."
Ăn uống no đủ, Từ Cạnh dấy lên tinh thần, thấy Cố Đình Chi như  thì nhướng mày, tiếp tục tố khổ:
"Em gái ! Anh  cho em , mấy ngày nay  Cố của em vô cùng  dũng! Sơn cốc to như , nhiều kẻ địch như , còn mang theo vũ khí, một    cũng dám xông ! Một    đánh ngã mấy chục , ai da em  thấy  cảnh đó , đó gọi là kích thích... Ai da..."