Viên Nghị hừ lạnh một tiếng, xoay  rời .
Ngô Mỹ Hương ở  giường bệnh bên cạnh  lóc :
"Chị, chị đừng náo loạn, nếu  khiến  Viên Nghị tức giận rời , chúng     bây giờ? Cha cũng   khi nào mới  thể tới, em  sợ hãi."
"Khóc cái gì mà ? Chỉ  ,   ích lợi gì?"
Ngô Tư Vũ  đầu hung dữ rống lên với Ngô Mỹ Hương một câu, lúc  Ngô Mỹ Hương  dám  chuyện nữa.
Trong phòng bệnh lập tức yên tĩnh , chỉ  tiếng  nức nở của Ngô Mỹ Hương, mà Ngô Tư Vũ thì  chằm chằm phương hướng Viên Nghị rời , đôi mắt âm trầm đáng sợ, giống y như rắn độc lan tràn .
Mạnh Phất Yên,  nhất định sẽ khiến cô...
Chết   tử tế!
Lúc  ở thành phố Thường Ninh, khu  nhà của xưởng máy móc, trong một căn nhà ba phòng một sảnh, cả nhà Ngô Quốc Trụ nhận  điện báo của đại đội Bản Kiều.
Ngô Thừa Nghiệp   dã thú cắn chết, chỉ tìm  mảnh nhỏ thi thể, mặt Ngô Tư Vũ  cắn  thương, hủy dung, chỉ  tình hình của Ngô Mỹ Hương  hơn chút, chỉ  thương ở cánh tay.
Căn nhà ba phòng một sảnh , căn nhà trang trí  tệ lắm, là nhà ở phân cho mấy năm , thuộc nhà ở mới nhất ở trong khu  nhà của xưởng máy móc, là cấp  của Ngô Quốc Trụ thuê cho ông  ở.
Lúc  ở quen biệt thự to mấy trăm mét vuông, hiện giờ bảo ông  chen chúc ở nhà ngang cũ nát, ông  tuyệt đối  chịu nổi.
Hơn nữa Ngô Quốc Trụ sĩ diện, vẫn là phó xưởng trưởng  ông   thể ở căn phòng như ?
 mà khu  nhà mới như ,  cảnh còn   một chút, nhà  bình thường cũng luyến tiếc cho thuê, đặc biệt là to như , căn bản là   để đó  dùng.
Cuối cùng cấp  dẫn cả nhà rời , nhường căn nhà  cho Ngô Quốc Trụ.
Ba phòng một sảnh, vợ chồng Ngô Quốc Trụ dẫn theo ba đứa bé sinh ba ở một phòng, con trai cả Ngô Thừa Gia ở một phòng, phòng còn  là phòng  việc của Ngô Quốc Trụ.
Đây là phòng  việc Ngô Quốc Trụ kiên trì  bố trí, lúc  ông   nhớ phòng  việc to mấy trăm mét vuông ở Mạnh gia  đây,  sô pha  phòng   kệ sách  mật thất,   là tiêu chuẩn của gia đình giàu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-113.html.]
Mỗi  ông   ở bên trong  việc, đều  loại cảm giác như  ở Ngự Thư Phòng.
Hiện giờ cho dù cuộc sống gian nan, ông  vẫn  bố trí một gian phòng  việc riêng cho , ông  là phó xưởng trưởng, chút thể diện  vẫn cần .
Lúc  khí áp ở Ngô gia  thấp, ba đứa bé ở phòng ngủ  lợi hại, tiếng ba đứa bé  nháo khiến   bực bội  thôi.
Gần đây cảm xúc của  trong nhà đều   lắm, đương nhiên như  sẽ ảnh hưởng tới đứa bé, cho nên ba đứa bé  đều  dễ dỗ, thường xuyên  nháo  ngừng.
Trương Quế Phương  quản mấy đứa bé, lúc  bà  đang ở trong phòng  việc, đôi mắt đỏ bừng,  mặt còn treo nước mắt.
Ngô Thừa Gia  cha  phía  bàn sách, mở miệng : "Cha, cha  một câu ."
DTV
Ngô Quốc Trụ im lặng  lâu, trầm giọng mở miệng :
"Cha   , con  một chuyến, mang tro cốt của em trai con về an táng, mang Mỹ Hương về. Chuyện con bé trở về thành phố, cha sẽ bàn bạc với bên cục đường phố."
Còn Ngô Tư Vũ...
Ngô Quốc Trụ mở miệng:
"Mang ít vật tư qua, để  trăm tệ cho Tư Vũ, bảo con bé ngoan ngoãn sống ở đó, chăm sóc bản  thật ,  chỉ tiêu trở về thành phố cha sẽ sắp xếp cho con bé  tiên."
Ngô Thừa Gia gật đầu, quan điểm của   và cha giống .
"Vậy  ạ, bây giờ con   ngay."
Rất rõ ràng, Ngô Tư Vũ  từ bỏ, một  phụ nữ  hủy dung, mang về cũng   tác dụng gì, chỉ đưa tới chê  mà thôi, còn  bằng để cô  ở  nông thôn.
Ngô Thừa Gia mới  tới cửa thì dừng bước ,  chút  cam lòng :
"Cha, hiện giờ nhà chúng  khó khăn như ,  nên nhân cơ hội  đón Mạnh Phất Yên về  ạ? Trên  cô   tiền, còn nắm nhiều tiền thuê nhà, nếu cô  trở về, chúng   thể dọn về nhà ban đầu, hơn nữa..."
Trong đôi mắt của Ngô Thừa Gia tràn ngập tính kế: "Cô   tròn mười tám tuổi,  thể gả chồng!"
Ngô Tư Vũ  hủy dung, nhưng Mạnh Phất Yên thì .