Phó Triều Sinh sốt ruột hoảng hốt đáp một câu: "Chúng   , hiện giờ  việc cần , nên  !"
Nói hết câu,   đạp xe rời khỏi khu thanh niên trí thức.
Mạnh Phất Yên nhíu mày, gấp như  ư?
Đã xảy  chuyện gì thế?
Mạnh Phất Yên đến nhà đại đội trưởng  một tiếng,  tin tức về đám Cố Đình Chi cho bọn họ.
Đại đội trưởng mới từ huyện thành trở về, vốn  đám Cố Đình Chi  trở về đều sắp lo lắng gần chết, hiện giờ  tin tức của bọn họ, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Không  thì ! Không  thì ! Khoảng thời gian  cháu đừng chạy loạn,  núi  an , ngoan ngoãn ở khu thanh niên trí thức ."
Mạnh Phất Yên: "..."
Xem  chuyện cô thích chạy lên núi,  truyền   xa!
Nhìn gương mặt tiều tụy của đại đội trưởng, Mạnh Phất Yên gật đầu, ngoan ngoãn  về nhà.
Phó Triều Sinh tới trong huyện, thì  thẳng tới đại đội công an tìm Tống Thời Yến.
Tên  đang chuẩn  tan , kết quả Phó Triều Sinh mang tới quả b.o.m như  cho  .
"Cậu  gì cơ?"
Gương mặt Phó Triều Sinh nghiêm túc :
"   đùa,  nhanh dãn  qua , thời gian dài lão đại và Từ Cạnh  chắc trấn áp ."
DTV
Tống Thời Yến lập tức  báo cáo lên : "Vậy ..."
Phó Triều Sinh kéo   :
"Lão đại   nhất là  đừng báo cáo, đối phương  lớn như ,  lẽ  lưng  chỗ dựa. Cậu  báo cáo như thế,   chừng đối phương sẽ nhận  tin tức, đến lúc đó chúng  chỉ  thể phá  một cứ điểm, những nơi khác sẽ khó tìm ."
Sắc mặt của Tống Thời Yến  chút khó coi.
Lo lắng của Cố Đình Chi  đúng, đối phương  lớn như , hơn phân nửa là hai giới đen trắng đều ăn cả.
Phó Triều Sinh : "Cậu  thể thông báo cho Tống gia,    gọi điện cho ông cụ Tống."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-111.html.]
Tống Thời Yến  Phó Triều Sinh một lúc lâu, cuối cùng gật đầu.
Anh   là Cố Đình Chi  phần công lao ,    tình hình của Cố gia, cho dù ông cụ Cố  để ý đứa cháu trai   , công lao thuộc về  ông cụ Cố đều sẽ giữ cho .
Mười phút , Tống Thời Yến dẫn theo ba mươi , lái xe đến đại đội Bản Kiều.
Lúc  các thôn dân của đại đội Bản Kiều  nấu cơm tối, mấy chiếc xe  qua phía  thôn,  nhiều  đều   thấy, nhưng con đường  cách khu thanh niên trí thức  gần, Mạnh Phất Yên thấy .
Khi cô  thấy nhiều công an   núi như thế, nghĩ thầm hỏng .
Chẳng lẽ là căn cứ ở  núi  phát hiện?
Đời  là 2 năm   Cố Đình Chi phát hiện, đời  sẽ  nhanh như  đúng ?
Cô vốn còn nghĩ tự    trong núi điều tra một chút, nếu  thể tìm  căn cứ  ở , còn  thể  theo chen một chân, kiếm chút công lao  lót đường cho hành động kế tiếp, kết quả còn  kịp hành động   Cố Đình Chi phát hiện?
Thời gian  cũng sớm hơn đời  quá nhiều!
Mạnh Phất Yên  chút nhụt chí, đời  cô  theo Cố Đình Chi, đương nhiên là   tình hình trong núi.
 mà vị trí cụ thể thì cô  rõ lắm, chỉ  cách đại đội Bản Kiều  xa, ở bên trong núi sâu.
Vốn là nghĩ giải quyết Ngô Thừa Nghiệp xong, nhân lúc hai chị em   trọng thương, cô nghĩ cách sắp xếp cho em trai, nghĩ cách  trong núi sâu tìm hiểu tình hình.
Lúc  xong , cô   đuổi kịp.
Mạnh Phất Yên ở nhà tức điên, quả nhiên kế tiếp Cố Đình Chi vẫn luôn  trở về.
Cô ,  lẽ là  nhanh sẽ   nhiều  tới đây, đến lúc đó   chừng  núi sẽ  thiết quân luật, ít nhất  tiện hoạt động như thường ngày.
Vì thế cô nhanh chóng lên núi một chuyến,   núi sâu một chút, dùng nước linh tuyền dụ hai con sói    nữa.
Hai con sói  uống nhiều nước linh tuyền trong  gian của cô như , cho nên  nhạy cảm đối với thứ , Mạnh Phất Yên đợi một lát quả nhiên đợi  hai con sói tới.
Dứt khoát lưu loát kết thúc sinh mệnh của chúng nó, cho   gian.
Súc sinh ăn thịt , vẫn nên chấm dứt mạng sống thì hơn, tránh cho   xuống núi tấn công nhân loại.
Kế tiếp Mạnh Phất Yên vẫn luôn ở trong nhà   cửa.
Tới ngày thứ ba  của bộ đội tới, từng đám   trong núi.