Cố Đình Chi nhỏ giọng : "Sơn cốc ,  cẩn thận !"
Từ Cạnh và Phó Triều Sinh  kỹ,  bóng đêm m.ô.n.g lung, từng khối hình dáng ngay ngắn xuất hiện.
Từ Cạnh mở to mắt : "Ôi má ơi! Đó là... Đồng ruộng ư?"
"Không đúng lão đại, núi sâu rừng già,    đồng ruộng? Trong núi    ở ư?"
Phó Triều Sinh  tiếp một câu: "Hình như   nhà ở gì."
Lúc  còn tối   rõ lắm, bọn họ cách còn xa, tầm mắt  chút mơ hồ, nhưng mà  kỹ thật sự  thấy  nhiều nhà ở.
Vẻ mặt Từ Cạnh nghiêm trọng: " là , em chỉ thấy  hai ba gian."
Cố Đình Chi chỉ một phương hướng: "Nơi  chỉ là bên ngoài sơn cốc, chúng  tới bên  xem, ở đó  lẽ  thể thấy  bên trong."
Hai   theo Cố Đình Chi đến bên sườn khác,  hơn nửa tiếng cuối cùng mới thấy  tình hình bên trong sơn cốc.
Lúc  sắc trời sáng hơn chút, tầm  tăng lên, khi thấy dáng vẻ trong sơn cốc, Từ Cạnh và Phó Triều Sinh đều sợ ngây .
DTV
"Trời ạ! Nhiều đồng ruộng như , còn  những nhà ở đó..."
Sơn cốc  mắt  rộng, còn  sâu, bọn họ ở nơi  tầm    trống trải, nhưng mà  kỹ vẫn  thể thấy rõ  cảnh sơn cốc, núi chặn mất phía ,  lẽ vẫn còn.
 cho dù như , Từ Cạnh vẫn  cảnh tượng  mắt dọa sợ.
Bởi vì rừng già núi sâu ,  mắt là mảng lớn đồng ruộng, cao thấp ở những sườn núi, sát bên con sông,   hợp quy tắc, rõ là   xử lý.
Chẳng những  đồng ruộng, ở một  góc còn  ít phòng ở, cùng với ít lều,  lẽ là nơi nuôi dưỡng súc vật, cụ thể bọn họ cách khá xa, còn  thấy rõ rốt cuộc là nuôi gì.
Từ Cạnh    tính nghiêm trọng: "Nơi  căn bản   là thôn, cũng  giống như là thôn dân bình thường trong núi, chuyện ..."
"Là  hộ khẩu!" Đôi mắt đen láy của Cố Đình Chi  chằm chằm phương hướng sơn cốc, cẩn thận quan sát tình hình bên trong: "Nhiều đồng ruộng như , quản lý cũng  dễ dàng, cần  ít ! Hơn nữa  dáng vẻ, đây chỉ là một phần nhỏ chúng  thấy,  lẽ bên trong vẫn còn, ít nhất là mấy trăm  cộng thêm súc vật nữa,  lẽ là   nào đó  đến chợ đen kiếm tiền, cho nên phát triển một mảnh đất ở đây, chuyên sản xuất lương thực mang  bán. Còn những lao động , hơn phân nửa là lừa bán tới."
Từ Cạnh tức giận :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-106.html.]
"Chuyện  quá điên cuồng, bên ngoài quản lý nghiêm, đều là đại đội sản xuất thống nhất quản lý, chạy tới trong núi khai hoang trồng trọt nuôi heo dưỡng gà đúng là , nhưng  đến mức  quy mô lớn như ! Nếu như chuyện   phát hiện , sẽ  b.ắ.n chết."
Cố Đình Chi hừ lạnh một tiếng:
"Tiền tài tới một mức độ nhất định, còn  gì bọn họ  dám? Bên ngoài đặc vụ của địch nhiều như thế, càng đừng  là lén  ruộng."
Từ Cạnh   gì, bởi vì đây là sự thật.
Thời đại  thực   loạn, trong nước cất giấu  nhiều đặc vụ, khắp nơi đều là đám buôn , cơm đều ăn  đủ no, trị an đúng là thật sự  .
Phó Triều Sinh là phái  thật, hỏi: "Lão đại,  gì đây?"
Từ Cạnh hoảng sợ, vội vàng ngăn cản: "Lão Phó  điên  ? Quy mô lớn như , chắc chắn là  nhiều  canh giữ, chúng  chỉ  ba   thế nào?"
"Nhân lúc bọn họ còn  phát hiện  chúng , nhanh chóng trở về báo cho phía  điều nhân thủ tới."
Cố Đình Chi  đầu    một cái, khóe miệng  nhếch lên,  chút dã tính :
"Điều  khác tới đây, công lao của  sẽ  còn nhiều."
Từ Cạnh trợn mắt há hốc miệng!
Anh   điên cuồng của Cố Đình Chi dọa sợ.
"Không... Không  chứ, lão đại  đừng  em sợ! Lúc  lúc ... Chỉ  ba chúng  mà thôi!"
Anh  vội vàng  về phía Phó Triều Sinh: "Lão Phó   một câu !"
Phó Triều Sinh   chuyện,    một cái,  để ý tới   nữa,  rõ ràng phần tử hiếu chiến   ủng hộ.
Từ Cạnh sắp tức .
"Rốt cuộc là đời   gặp xui xẻo gì, mà quen hai kẻ điên các  chứ!"
Cố Đình Chi  khẽ một tiếng:
"Được , đừng kêu nữa,  ở đây sẽ  nhiều,  quy mô  rộng, nhưng tuyệt đối  đến mức nuôi mấy ngàn , ba bốn trăm  là cao nhất. Nếu  là thủ lĩnh của bọn họ, loại chuyện rơi đầu như thế sẽ  tập trung như  ?"