Trong đôi mắt của Lưu Thắng Lợi lộ  vẻ tham lam, trở về thành phố đấy!
Anh    trở về thành phố.
 mà...
Có quan hệ ?
Lưu Thắng Lợi  do dự:
"Bối cảnh của cô   mạnh ? Có thể khiến  trở về thành phố, quan hệ   bình thường đúng , đối phương sẽ  trả thù  đấy chứ? Còn   đàn ông lái xe ..."
Thực lực của Cố Đình Chi thật sự khiến Lưu Thắng Lợi  sợ hãi.
Ngô Tư Vũ  :
"Lại    , bọn họ trả thù   gì? Hơn nữa  chỉ cần thu phục  phụ nữ , cô   gả cho , những  đó  thể  gì? Anh đừng  với ,  ngay cả một  phụ nữ đều  trị  đấy chứ."
"Cô  chỉ là thiên kim tiểu thư  nuông chiều từ bé,   đầu óc gì, chỉ là mặt ngoài   vẻ kiêu căng mà thôi, thực tế  dễ khống chế. Anh chỉ cần   cơ thể cô , cô  ngoại trừ  theo , còn  thể thế nào?"
"Cô  còn  em trai cần chăm sóc nữa, chẳng lẽ còn cá c.h.ế.t lưới rách với ?"
"Còn Cố Đình Chi..." Trong mắt Ngô Tư Vũ lộ  ghen tị  sâu: "Chỉ là coi trọng vẻ  của con nhóc , nhưng mà  đàn ông  bản lĩnh như thế,  dạng gái xinh nào chẳng ? Một  phụ nữ dơ bẩn mất  trong sạch,   còn để  mắt ư?"
"Đến lúc đó   theo Mạnh Phất Yên trở về thành phố, ở tít thành phố Thường Ninh xa xa, sợ    gì? Cơ hội trở về thành phố ngay  mắt,   suy nghĩ thật kỹ!"
Vừa  như , quả thực   đạo lý.
DTV
Chút nghi ngờ cuối cùng trong lòng Lưu Thắng Lợi cũng  đánh mất,  giàu  thì  liều, cho dù    Cố Đình Chi cũng coi trọng Mạnh Phất Yên, thật sự gạo nấu thành cơm, cùng lắm thì  Cố Đình Chi đánh cho một trận!
Cố Đình Chi còn  thể g.i.ế.c   ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-70-sau-mot-tran-tai-nan/chuong-100.html.]
Lúc  Mạnh Phất Yên  là  của  , cho dù Cố Đình Chi tức giận tới mấy, cũng chỉ  thể chấp nhận.
Bị đánh một trận đổi lấy trở về thành phố và vinh hoa phú quý, Lưu Thắng Lợi cảm thấy đáng giá.
Mấy  lén lút  theo  Mạnh Phất Yên, chỉ đợi trời tối là  tay.
Mạnh Phất Yên cứ cầm theo sọt  bộ trong rừng như , nơi  nhặt ít nấm, nơi đó hái ít mộc nhĩ, thỉnh thoảng  thấy động vật nhỏ thì đuổi theo ,  đuổi kịp thì  bộ trở về, một vòng tuần  như , mấy  đều nắm  hành động của cô.
Vốn dĩ thấy một cô gái nhỏ như cô  bộ trong rừng còn đuổi theo động vật nhỏ  ngăn cản cô, nhưng thấy cô  chừng mực,  mau chóng về thì   gì.
Đội ngũ  săn ở phía   sớm  thấy bóng dáng, đám phụ nữ theo  cũng bận rộn tìm thổ sản  thể ăn, Mạnh Phất Yên dần cách bọn họ xa hơn chút.
Đám Ngô Thừa Nghiệp vẫn luôn  theo  Mạnh Phất Yên,  cô dẫn tới dẫn lui  ngừng di chuyển trong rừng, kiên nhẫn của bọn họ  tiêu hao hầu như  còn.
Sắc trời dần tối , Mạnh Phất Yên chắc chắn xung quanh   ai khác thì chạy  trong rừng, dẫn đám Ngô Thừa Nghiệp   nơi càng sâu hơn.
Mạnh Phất Yên và ba chị em Ngô gia là  tử thù, đời  hại mạng , hại  ba Lục gia, đời  cô sẽ  thủ hạ lưu tình.
Hiện giờ cô chỉ chạy  trong rừng, nếu mấy    chút lòng  bụng mà ,      hại  bọn họ, nhưng  rõ ràng,  một   trời sinh   xa.
Dưới tình huống như , nếu Mạnh Phất Yên đều nương tay,  chẳng  cô sống  là uổng phí ư?
Còn  bằng c.h.ế.t   nữa!
Sắc trời    đen , trong rừng tối đen, chỉ  một ít ánh trăng xuyên qua cành cây chiếu xuống,   từng  huấn luyện  khó phân rõ phương hướng trong rừng rậm như .
Quần áo ở niên đại  phần lớn là màu tối,   Mạnh Phất Yên cũng mặc như , tiến  bóng đêm gần như là hòa  một thể,  tiến  trong rừng  nhanh   thấy bóng dáng.
Ba chị em Ngô gia và Lưu Thắng Lợi sửng sốt.
"Người ?"
"Vừa mới ở nơi , tách  tìm, tìm  thì đánh ngất hoặc bịt miệng , đừng để cô  kêu ."