Lâm Thanh Hòa tan học về, Chu Thanh Bách cũng liền với bà chuyện . Lâm Thanh Hòa gì, chỉ liếc ông một cái.
Chu Thanh Bách ho khan một tiếng, : “Cứ để nó .”
“Đi thì , chuyện gì tự giải quyết, đừng tìm .” Lâm Thanh Hòa bực .
Tuy bà hiểu ông là , lòng giúp đỡ, nhưng với bà thì cách một tầng, chuyện té ngã của Hứa Thắng Mỹ, nên đừng hòng bà mặt.
Chu Thanh Bách chút bất đắc dĩ, nhưng cũng : “ sẽ dẫn nó đăng ký.”
Lâm Thanh Hòa liếc mắt xem thường, lười quản ông, trực tiếp qua cửa hàng thời trang.
Chu Nhị Ni đang kiểm kê hàng hôm nay, thấy bà đến, : “Thím tư đến đây.”
“Đến dạo một chút.” Lâm Thanh Hòa , bảo: “Sau Hứa Thắng Cường chắc sẽ học lớp buổi tối cùng các con.”
Chu Nhị Ni gì.
Lâm Thanh Hòa nhận lấy sổ thu chi hôm nay, : “Hôm nay ăn cũng tệ.”
“Vâng.” Chu Nhị Ni gật đầu, an ủi: “Thắng Cường thì cứ để nó , mợ út đừng phiền lòng.”
“Không phiền lòng , chỉ là cảm thấy học lớp buổi tối, nó chắc sẽ gây chuyện gì đó. Con chắc , bàn việc của cô Dương bên cạnh , nhà ở ngay bên nhà họ Triệu, Hứa Thắng Cường nó đánh đến mức bệnh viện đấy.” Lâm Thanh Hòa sổ sách, ngẩng đầu lên .
Cô Dương Hứa Thắng Cường là cháu ngoại của nhà họ Chu, chỉ là chuyện nhà họ Triệu, coi như là chuyện phiếm. Lâm Thanh Hòa ban đầu cũng để trong lòng, mới thấy gì đó đúng, hỏi dò một chút mới là Hứa Thắng Cường đánh .
Chu Nhị Ni ngẩn , sắc mặt cũng đổi: “Nó còn đánh bệnh viện ?”
“ , ghê gớm lắm.” Lâm Thanh Hòa . Bà Thanh Bách nhà bà là mềm lòng, tuy cháu gái ông thất vọng, nhưng cháu trai vẫn cứu vãn. Bà cũng nhất quyết cản, cứ để Thanh Bách nhà bà tự xem cháu trai đức hạnh thế nào.
Người như Thanh Bách nhà bà, dễ dàng sẽ thất vọng về ai, nhưng một khi thất vọng , thì còn đường lui.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Bà cảm thấy Hứa Thắng Cường học lớp buổi tối cũng sẽ tình nguyện, mười phần thì đến tám chín phần là lời chị gái. Tự chắc sẽ học.
Nếu học hành đàng hoàng thì , nhưng nếu gây chuyện gì, thì Lâm Thanh Hòa cũng để Chu Thanh Bách tự giải quyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-lam-giau-nuoi-con/chuong-794.html.]
Dù bà sẽ nhúng tay.
“Tối nay em ngủ ở quán sủi cảo với .” Lâm Thanh Hòa .
Chu Nhị Ni dở dở : “Là chú tư đồng ý cho Hứa Thắng Cường học lớp buổi tối ?”
“Chú tư của con thì em trách, cháu ngoại của mà, nâng đỡ cũng là bình thường. Em chỉ bực ông thôi.” Lâm Thanh Hòa .
Tuy về nhà ngủ, nhưng Chu Thanh Bách vẫn qua đưa bà về. Lâm Thanh Hòa bọn trẻ chê, cũng chỉ đành véo ông mấy cái, theo về.
“Em trong lòng nếu tức giận, cứ đánh mắng cũng .” Chu Thanh Bách bất đắc dĩ .
Lâm Thanh Hòa lười để ý đến ông, tự ngủ.
Chu Thanh Bách liền ôm bà ngủ, Lâm Thanh Hòa cũng quan tâm, đúng là một đàn ông đáng ghét.
Ngoài phòng, Hổ Tử, Cương Tử và cả Chu Quy Lai đều chút hiểu.
“Chuyện gì ? Cãi ?” Chu Quy Lai hỏi.
“Phải ?” Hổ Tử .
“Không thấy cãi mà.” Cương Tử khó hiểu.
“Sắp tới Hứa Thắng Cường sẽ học lớp buổi tối cùng các .” Chu Toàn đổi kênh, .
Cậu thì rõ chuyện gì, Chu Nhị Ni với .
Hổ Tử, Cương Tử và Chu Quy Lai liền đều hiểu .
“ đây cũng chuyện gì lớn, đáng để và ba cãi .” Chu Quy Lai khó hiểu hỏi.
Hổ Tử và Cương Tử liền về phía Chu Toàn. Chu Toàn : “Em chị Nhị Ni , Hứa Thắng Cường ở nhà máy của nhà họ Triệu đánh một công nhân nó là quen, đánh đến mức bệnh viện, thương nặng.”
“Em mà.” Chu Quy Lai liếc mắt xem thường: “Nó cũng bản lĩnh thật!”