Bà Chu mắng mỏ cháu ngoại nhiều, nhưng với con gái lớn của , bà hề nể nang chút nào.
Bà mắng bà cả Chu đến mức ngẩng mặt lên . Bà cả Chu chỉ ấm ức : “Mẹ, con cũng chuyện là Thắng Mỹ đúng, nhưng bây giờ sắp cưới …”
“Chỉ đến chuyện cưới xin thôi ? Chuyện mà ở trong làng, cả nhà các cả đời đừng hòng ngẩng đầu lên . Thời , xem nó lôi bêu riếu !” Bà Chu mắng.
“Bây giờ khác xưa , thời thế cởi mở hơn,” bà cả Chu lí nhí .
“Mày còn lý sự ? Nó cái chuyện bại hoại gia phong như thế, nghĩ đến nhà họ Chu ? Mợ út nó mang nó đến đây là để việc, nó thì , tự giấu diếm , lén lút qua với , còn cho cái bụng to lên!” Bà Chu mắng xối xả.
“Mang Thắng Mỹ đến đây, là giao cho vợ chồng chú tư. Ai ngờ xảy chuyện ,” bà cả Chu mặt .
Bà Chu chỉ cho một cái bạt tai, trừng mắt : “Mày còn lương tâm hả? Vợ chồng thằng tư mang nó đến đây, cho nó ăn ngon mặc , ở nhà mày gì điều kiện như thế. Mỗi tháng còn cho bao nhiêu tiền lương. Theo tao thì đáng lẽ nên cho một xu nào. Cháu ngoại giúp mợ chút việc cũng là chuyện nên !”
Lời bà Chu đùa. Ban đầu bà đúng là nghĩ , nhưng nỡ để con trai út tốn nhiều tiền lương như thế.
vẫn là vợ chồng thằng tư cho, nên bà mới gì.
“Mang nó từ quê lên Kinh thị, một nơi sầm uất thế , cho nó thứ , mỗi ngày chỉ việc trông coi cửa hàng, dãi nắng dầm mưa, sướng hơn ở quê bao nhiêu . Bây giờ mày khác. Nó nông nỗi là do vợ chồng thằng tư mang nó đến nên mới hại nó thành như ?” Bà Chu chằm chằm con gái lớn: “Mày đừng quên, lúc đó chính mày đưa con gái vàng của mày đến nhà họ Chu, cầu xin vợ chồng thằng tư mang nó . Vốn dĩ họ chỉ định mang theo một Nhị Ni thôi!”
Bà cả Chu đuối lý, đành : “Mẹ, con chuyện là do con bé Thắng Mỹ , nhưng bây giờ sự việc . Mẹ thấy , cô tư chẳng cho chúng con sắc mặt nào cả.”
Thế là bắt đầu mách lẻo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-lam-giau-nuoi-con/chuong-739.html.]
Thật , bà cả Chu chút phục. Dù gì bà cũng là chị cả của nhà họ Chu. Ba em dâu đều kính trọng bà, chỉ riêng cô em dâu tư là coi bà gì.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Lần càng quá đáng. Cả gia đình bà lặn lội đường xa đến đây, cô chẳng tiếp đón gì cả, chỉ một câu “Chị cả đến ” là xong.
Cũng mời mọc gì, thế là ghét cả nhà bà đến mức nào chứ?
Vậy mà năm nay chú tư về còn hỏi bà đến Kinh thị phát triển .
Chú tư vốn tính, từ khi lấy cô vợ cũng học mấy thói hư tật . Cả nhà bà đến đây đến chén nước nóng cũng mà uống, qua bên thì trông cậy gì?
Trước thấy cô em dâu tư , bây giờ càng giỏi giang thì còn , chắc chắn là càng quá quắt hơn.
Lần Hứa Thắng Mỹ trở về cũng lén lóc với , rằng mợ út chỉ thiên vị Hổ Tử và Nhị Ni, đối xử với cô , còn đuổi cô về. Vì thế cô mới nhất thời nghĩ quẩn, chuyện bốc đồng như .
Cho nên theo bà cả Chu, bây giờ xảy chuyện , cô em dâu tư dám chút trách nhiệm nào ?
Bà Chu con gái nghĩ gì, nếu chắc chắn nhịn mà cho một bạt tai.
con gái lớn , bà cũng cho là đúng, chỉ : “Dốc lòng dốc sức nuôi một con sói mắt trắng ô uế thanh danh nhà họ Chu. Đừng đến vợ chồng thằng tư, đợi đám cưới xong, cứ lo sống cuộc sống của , cũng đừng đến đây gì.”
Bà cả Chu biến sắc, vội : “Mẹ, bên vợ chồng chú tư thì thôi, nhưng cũng thể mặc kệ . Nó là cháu ngoại ruột của mà!”
Cả nhà bà đến, nhưng xong việc cưới xin là về. Sau con gái ở đây một , chẳng vẫn cần nhà đẻ cưu mang ?
Chàng rể vốn dĩ hài lòng với cuộc hôn nhân . Lúc về quê, chê bai nhà bà đủ thứ, lúc thì chê cái , lúc thì chê cái .