"Hầm thế nào?" Chu Hiểu Mai hỏi.
"Cái mà dì út cũng ? Cứ cắt quả lê , khoét rỗng ruột bên trong, đổ một ít nước lọc , cho thêm hai quả táo đỏ, mấy viên đường phèn, đặt trong bát đem chưng là , ngon tuyệt," Chu Khải .
Trước đây khi còn nhỏ, mùa đông nào cũng mua một ít lê về, như cho chúng uống.
Chu Hiểu Mai líu lưỡi: "Chị dâu Tư đúng là coi các con như thiếu gia mà hầu hạ." Cô chỉ thôi thấy tốn công .
Mẹ Chu : "Cứ như , bà uống một , đúng là ngon."
Chu Hiểu Mai cũng liền cho Nhã Nhã một quả. Khi Nhã Nhã uống canh lê chưng đường phèn mỗi ngày, cô bé toe toét.
"Táo cũng ăn nhiều một chút, bệnh ăn nhiều thứ , bổ sung vitamin," Chu Khải .
Cậu mang qua ít, một túi lưới táo, một túi lưới lê.
"Tốn kém quá," Chu Hiểu Mai .
"Ba con chắc là hiếm khi thấy tươi như nên mua nhiều một chút. Bên nhà còn nữa đấy, mua thì cứ ăn ," Chu Khải để tâm.
Chu Hiểu Mai , cũng cho bọn trẻ mỗi đứa một quả.
"Con qua cửa hàng của út ăn bánh bao đây," Chu Khải .
"Mang cho út một quả lê qua, bảo gọt ăn, hôm qua cũng chút nóng trong ," Chu Hiểu Mai liền đưa cho hai quả lê: "Con cũng ăn một quả ."
"Con ăn ," Chu Khải , nhưng cũng từ chối, lê ngon.
khỏi cửa, liền gặp Chu Trân Trân ở cạnh nhà. Đây là tình cờ, Chu Trân Trân liên tục qua đây hai, ba ngày mà vẫn gặp .
Trời xanh phụ lòng , hôm nay cuối cùng cũng để cô đợi . Nếu hôm nay mà đợi nữa, cô cũng định đến.
thấy, tim cô đập thình thịch.
Chu Khải cô một cái, thấy cô như một con thỏ trắng kinh hách, liền chút hiểu. Cậu trông hung dữ , tự thấy vẫn trai mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-lam-giau-nuoi-con/chuong-683.html.]
Cậu để ý đến cô, dù cũng quen, đến tiệm bánh bao của út, ăn bánh bao uống canh thịt dê, hai quả lê đều cho út ăn.
Sau khi Chu Khải rời , Chu Trân Trân mặt đỏ bừng phòng.
Bà Chu đang khâu đế giày, thấy cô liền : "Sao cháu đây, ngoài chờ , Chu Khải hôm nay nhất định sẽ đến."
"Cháu... cháu lẽ thấy mà bà ," Chu Trân Trân mím môi, mặt ửng đỏ .
Bà Chu , liền vội hỏi: "Có là một thanh niên vóc dáng cao, trông trai, còn vô cùng khỏe khoắn ?"
Chu Trân Trân liền ngượng ngùng gật đầu: "Vâng, cao, trông cũng , chỉ là vẻ chững chạc. Cậu thật sự qua năm mới 18 tuổi ạ."
"Còn giả . Cậu cao như , trông chắc chắn non nớt. là một trai thực sự, chỗ nào để chê. Cháu ưng , nếu ưng thì bà sẽ tìm thời gian chuyện cho cháu," bà Chu .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Ông Chu nổi nữa, : "Sắp đến Tết , đừng chuyện nữa, cũng chờ sang năm hãy ."
" cũng là ngay bây giờ, chờ sang năm ," bà Chu cũng vội. Cậu thanh niên còn trẻ, đối tượng, sợ khác cướp mất.
Hơn nữa bà và Chu quan hệ , một đứa cháu gái như bà cho cháu dâu, Chu chắc chắn sẽ mừng thầm.
Chu Trân Trân liền đỏ mặt, gì.
Không đang nhắm đến , Chu Khải lúc đang ở cửa hàng của út ăn bánh bao và sườn dê.
"Cái... cái lê... quả lê tươi... ngon," Tô Đại Lâm đang gọt lê, .
Gần đây chút nóng trong , quả lê ăn đặc biệt ngon.
"Cậu út mà thích thì thể qua trung tâm thương mại mua. Tụi cháu hôm qua dạo cũng thấy bán, chỉ là tươi bằng của ba cháu mua," Chu Khải .
"Ừ," Tô Đại Lâm gật đầu, thấy ăn xong, hỏi: "Còn... còn ... ăn ?"
"Thôi ạ, no lắm ," Chu Khải : "Bên tụi cháu , tình hình sẽ ngày càng định. Cậu út bây giờ chuyển lên đây , định mua cửa hàng ạ?"
Tô Đại Lâm liền : "Ba... ba con... cũng... cũng ."
"Vâng, mua sẽ thiệt ạ," Chu Khải gật đầu.