“Thế thì chắc chắn chịu yên . Ở nhà gì , ngoài chơi chứ. Ở trong nhà lâu sẽ ngốc đấy,” Chu Quy Lai một tràng, hỏi Mã Tiểu Đản: “Tiểu Đản đói ? Có ăn sủi cảo .”
“Ăn , ăn ạ,” bà Mã liên tục .
“Cháu còn ăn một cái nữa ạ,” Mã Tiểu Đản .
“Thế thì cho cháu ăn thêm hai cái nữa,” Chu Quy Lai vui vẻ. Cậu tự luộc một bát sủi cảo. Buổi chiều tiết thể dục, đá một trận bóng, đói meo. Cậu luộc một bát, lấy thìa múc cho Mã Tiểu Đản một cái: “Ăn xong múc cho.”
Mã Tiểu Đản vui mừng khôn xiết, bé thu mấy viên bi định qua ăn. Chu Quy Lai thấy đôi tay nhỏ bẩn thỉu của , liền : “Đi rửa tay , rửa tay ăn bụng sẽ giun đấy.”
Mã Tiểu Đản đúng là từng giun đũa, uống thuốc mới xổ , nên lập tức lời rửa tay, đó mới qua ăn sủi cảo cùng trai mới quen .
Bà Mã thấy vui lòng, : “Đây là của con đấy, cứ gọi nó là .”
“Anh ạ?” Mã Tiểu Đản về phía Chu Quy Lai.
Chu Quy Lai toe toét: “ , là của em. Sau tối thể qua nhà xem tivi, chỉ cần gọi một tiếng là .”
“Anh ơi, tivi ạ?” Mã Tiểu Đản hỏi.
“Hay chứ, lắm. Tối em qua nhà xem là ngay,” Chu Quy Lai gật đầu.
Bà Mã , rửa bát, để hai em ở đó ăn trò chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-lam-giau-nuoi-con/chuong-627.html.]
Lâm Thanh Hòa cùng con trai cả qua ăn tối, còn ông Vương thì đến. Ăn xong, bà Mã đưa Mã Tiểu Đản về. Cậu bé Chu Quy Lai khơi dậy trí tò mò về chiếc tivi, quên dặn: “Anh ơi, mau về nhé.”
“Được, thành vấn đề,” Chu Quy Lai xua tay.
Đợi Mã Tiểu Đản , Chu Quy Lai bắt đầu điệp khúc cũ, với : “Mẹ ơi, lúc mà sinh cho con thêm một đứa em trai em gái, thì bây giờ chắc cũng lớn bằng .”
“Con đúng là mỏi miệng. Con mấy em con khó hầu hạ đến mức nào ?” Lâm Thanh Hòa gắt.
“Khó hầu hạ gì ạ, bọn con đều là nuôi thả mà lớn,” Chu Quy Lai .
“Nuôi thả, đúng là nuôi thả thật. Năm nào cũng may quần áo, sữa bột, sữa mạch nha, kẹo sữa. Lớn thêm chút nữa thì mua bóng đá, đặt sữa bò tươi, ngày nào cũng ăn trứng gà, thỉnh thoảng ăn một bữa thịt, cùng với đủ thứ đồ dùng học tập…” Lâm Thanh Hòa kể từng thứ một.
Hổ Tử và Hứa Thắng Mỹ, từ tiệm thời trang đóng cửa về ăn cơm, xong đều trợn mắt há mồm. Còn Chu Nhị Ni thì từ . Cuộc sống của thím tư nay đều cần bàn cãi. Mấy em họ Chu Khải sống sung sướng đến mức chỉ các chị em họ trong nhà ghen tị, mà cả làng trẻ con đều ngưỡng mộ. Thím tư của cô gần như là hình mẫu lý tưởng trong mắt khác.
Hổ Tử và Hứa Thắng Mỹ thì . Ngay cả bây giờ, những thứ mợ út họ kể cũng đều là những món đồ xa xỉ.
Lâm Thanh Hòa tính một hồi : “Đừng trong làng , ngay cả khu vực chúng , con cái trong thành phố ăn mặc cũng bằng mấy em con .”
Khóe miệng Chu Quy Lai giật giật: “Nhà lúc đó giàu thế ạ?”
“Nhà lúc đó cũng coi như là thắt lưng buộc bụng thôi. Hồi đó bà nội con còn tính là nhà , cả nhà chỉ bố con công điểm, bao nhiêu tiền? Nếu nhờ mấy trăm đồng tiền xuất ngũ của bố con, nuôi sống mấy em con là vấn đề, còn dám đòi sinh thêm. Con đúng là thằng nhóc hỗn xược, thương bố chút nào,” Lâm Thanh Hòa .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Con thương mà, thương chứ. Đợi con lớn lên, mấy việc cứ để con lo. Bố cứ việc du lịch vòng quanh thế giới, thì , thiếu tiền cần , con mỗi tháng đều chuyển tài khoản cho ,” Chu Quy Lai lập tức .
“Thế còn ,” Lâm Thanh Hòa xong thấy mát lòng mát , lúc mới tha cho , cằn nhằn nữa.