“Đại Oa, nhanh lên, đây ăn bát mì,” Chu mẫu bưng một bát mì lớn , .
“Con cảm ơn bà,” Chu Khải cũng khách sáo, xuống ăn.
Chu mẫu cháu trai cả của , vẻ mặt đầy từ ái và yêu thương, : “Dọc đường cũng vất vả cho cháu . Lục Ni con bé c.h.ế.t tiệt đó, bà cũng ngờ nó to gan đến !”
Chu Khải ăn : “Lúc cháu thấy nó cũng giật . Bà ơi, cháu đuổi nó về . Với tính tình của Lục Ni bây giờ, lên đó, chuyện gì, ai mà gánh nổi trách nhiệm?”
“Mẹ cháu sai chút nào, bà trách nó. Chỉ là bảo bố cháu đưa Lục Ni về, cùng lắm thì đóng cửa hàng mấy ngày thôi, để cháu đưa về, việc học quan trọng như ,” Chu mẫu .
“Không ạ, cháu năm nay cũng sắp nghiệp , lo lắng,” Chu Khải .
“Về , cứ với bố cháu, bên cần lo, bác hai cháu cũng dám gì ,” Chu phụ .
“Ông ơi, khi nào ông bà lên ạ? Nhà cửa chúng cháu đều dọn dẹp sạch sẽ cho ông bà . Cháu còn rào một cái chuồng gà, thể nuôi mấy con,” Chu Khải .
Trên mặt Chu phụ nở nụ , Chu mẫu cũng : “Đợi nghỉ hè năm nay, bố cháu qua đón chúng cùng cô út và chú út, lúc đó sẽ .”
Chu Khải gật đầu, : “Cô cả, cô hai các cô nếu rảnh qua đây, cứ với các cô, Hổ Tử và Thắng Mỹ đó đều , cần lo lắng.”
“Thế thì , thế thì ,” Chu mẫu gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-lam-giau-nuoi-con/chuong-617.html.]
Biết cháu trai cả dọc đường chắc chắn mệt, hơn nữa sáng mai xe về, đợi ăn xong, bà liền : “Đại Oa cháu về phòng ngủ .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Vâng ạ,” Chu Khải thực sự mệt, cũng liền về phòng của bố ngủ.
Chu phụ và Chu mẫu liền ở ngoài sân đợi. Chu mẫu bắt đầu mắng Chu Lục Ni: “Con bé c.h.ế.t tiệt đó, thật ngờ lá gan nó lớn như , thế mà còn tự chạy đến gây thêm phiền phức cho chú thím tư nó!”
“Lúc bà còn để nó qua giúp ?” Chu phụ hừ lạnh một tiếng.
“Kia nó tự , cũng là nghĩ nhiều như ,” Chu mẫu . lúc , Chu mẫu thực sự may mắn là nhà tư út từ chối thẳng thừng, cho . Nếu với tính tình an phận của Lục Ni, lên đó, còn nữa ? Mười phần thì đến tám, chín phần là sẽ gây chuyện, đến lúc đó đừng mà ảnh hưởng đến ba đứa cháu trai tương lai của bà!
“Sau lên Bắc Kinh, bà cũng đừng gây thêm việc cho nhà tư út đấy,” Chu phụ liền nhắc nhở. Dù đuổi thẳng Lục Ni về, việc dứt khoát, nhưng Chu phụ cũng , nhà tư út vẫn là nhà tư út, khác chủ cho họ là điều thể.
Chu mẫu trong lòng . Nếu đổi một tính tình mềm mỏng hơn, đến , chắc cũng sẽ giữ Lục Ni . rõ ràng, con dâu út là mềm yếu. Cô đồng ý cho , nếu tự chủ , cô vẫn sẽ đưa về đường cũ.
“Nói như thể an phận ,” Chu mẫu liền tức giận. Bà cảm thấy chồng, vẫn mà, như . Con dâu út thích bà dài dòng, bà cũng dài dòng mấy.
Chu phụ vỗ tay bà, : “Nhìn khắp cả huyện , cũng tìm con dâu thứ hai như . Không bao nhiêu ghen tị với bà đấy.”
Chu mẫu mặt cũng mang theo vẻ vui mừng. Lúc tìm cho con trai út một vợ như , chẳng là mắt của bà ?
“Sau qua đó, nếu cần giúp, sẽ giúp. Không cần , sẽ qua bên Hiểu Mai giúp Hiểu Mai trông con. Không cần ông lão lo lắng cho những chuyện ,” Chu mẫu xua tay.
Một lúc , chị dâu cả liền qua. Bà cũng mới nhớ còn hỏi thăm tình hình của Nhị Ni.