“Cậu út cháu đúng là phúc,” Hổ Tử thì đơn giản, thẳng thắn hơn nhiều. Dù lên Bắc Kinh, hiếm khi thấy ai thể sánh với mợ út của .
“Vẻ chỉ trời, nhân gian khó mấy thấy,” Chu Toàn trực tiếp ngâm một câu thơ.
“Vua nịnh hót,” Chu Khải khinh bỉ.
“Anh hai cái gọi là vua nịnh hót, cái gọi là chuyên gia tâng bốc,” Chu Quy Lai .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Các con ý gì hả? Lão nhị gì đúng? Mắt của Hổ Tử, Thắng Mỹ, Nhị Ni đều , chỉ hai đứa mắt què?” Lâm Thanh Hòa mắng.
“Mẹ, bộ quần áo ngày mai mặc đường một vòng, tuyệt đối là biển quảng cáo sống, vang dội luôn. Đến lúc đó cửa hàng nhỏ chắc chắn sẽ chen lấn đến vỡ cửa. Có cần con qua giúp ạ?” Chu Toàn .
“Hai đứa thì thôi ,” Lâm Thanh Hòa , “Ngày mai lão đại con mấy tiết học?”
“Một tiết quan trọng, con học xong sẽ qua,” Chu Khải gật đầu.
“Hai đứa cũng thử một chút , đều là cỡ tự do, hai đứa cũng thể mặc ,” Lâm Thanh Hòa , đưa cho hai cô cháu gái mỗi một bộ. Sau đó, cô bảo họ nhà . Hai quả hổ là những cô gái trẻ, xong hiệu quả cũng .
“Vẫn bằng mợ út,” Hổ Tử , liền .
Mấy em Chu Khải gì. Dù trông , nhưng đúng là so với thì còn thiếu một chút, khí chất bằng họ.
“Trẻ trung, xinh , bằng chứ. Không mắt ,” Lâm Thanh Hòa , bảo hai cô gái: “Hai con xoay một vòng xem.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-lam-giau-nuoi-con/chuong-610.html.]
Chu Nhị Ni và Hứa Thắng Mỹ liền xoay một vòng, đều .
“Được , ngày mai hai con cứ mặc bộ ngoài nhé,” Lâm Thanh Hòa vỗ tay. Còn cô thì thôi, mặc bộ , cứ mặc đồ như cũ là .
Để các cô gái tự thảo luận, Lâm Thanh Hòa về phòng quần áo. Thấy cô định gấp quần áo cất , Chu Thanh Bách : “Em mặc lắm.”
“ là tồi. Hôm nào em bảo bà Từ may riêng cho em hai bộ khác,” Lâm Thanh Hòa . Váy hiện tại đều là hàng sản xuất hàng loạt, hơn hai trăm bộ. Xưởng may đang gấp rút sản xuất hai kiểu dáng trang phục hè khác cho cô. Vì đều là hàng loạt, dễ đụng hàng, nên Lâm Thanh Hòa thích lắm.
Chu Thanh Bách : “Vậy cứ bảo bà Từ may riêng cho em thêm vài bộ nữa.”
“Vâng ạ,” Lâm Thanh Hòa , “Em chỉ mặc cho xem thôi.”
Trong mắt Chu Thanh Bách liền ánh lên nụ .
Ngày hôm , tiệm thời trang chính thức khai trương. Trong những lúc rảnh rỗi đó, cửa hàng vốn đơn sơ Hổ Tử, Nhị Ni và Thắng Mỹ trang trí sinh động sự chỉ dẫn của Lâm Thanh Hòa. Thời , các cửa hàng thực sự hình thức như . Khách tiệm chỉ quần áo thu hút sự chú ý, mà còn chính cửa hàng thu hút.
Lúc , âm lịch bước sang tháng hai, dương lịch cũng là đầu tháng ba. Dù trời vẫn còn lạnh, nhưng mặc một bộ trang phục xuân thời trang như cũng thành vấn đề. Thời nào cũng thiếu những phong độ mà cần nhiệt độ. Cùng lắm là khoác thêm một chiếc áo khoác bên ngoài là . kiểu váy mới , vẫn mua.
Ngày đầu tiên kinh doanh tương đối bình thường, bán mười mấy bộ. ngày hôm náo nhiệt hơn nhiều. Tiếng tăm lan , bán hơn ba mươi bộ váy. Những ngày tiếp theo, kinh doanh cũng . Thế nên chẳng bao lâu, hơn hai trăm bộ quần áo sắp hết.
Lâm Thanh Hòa liền đạp xe đến xưởng may thúc giục hàng.
“Làm mà nhanh như . Nhiều quần áo như tự nhiên cần ít thời gian. Cô mà chê chậm thì cứ tìm chỗ khác mà đặt hàng,” đầu gặp mặt, vị giám đốc thái độ , nhưng lúc đổi hẳn.
Lâm Thanh Hòa mặt vẫn giữ nụ : “Nếu ở đây , thì tự nhiên cũng sẽ tiếp tục thôi.” Sau đó, cô hẹn thời gian lấy quần áo. Từ xưởng may , sắc mặt Lâm Thanh Hòa liền sa sầm.