“Làm việc khác cũng dễ dàng gì. Ở Bắc Kinh dễ , kiếm chút nào chút đó,” ba Chu thì bảo thủ hơn.
“Cuộc sống vẫn tạm ạ,” Chu Thanh Bách , “Sang năm nghỉ hè, em định đón bố lên Bắc Kinh.” Chuyện với ba .
“Đón bố lên Bắc Kinh á?” cả Chu ngẩn , “Sao thế .”
“ , chính em ở bên đó còn dựa vợ nuôi. Bố ở quê, chúng cũng thể chăm sóc,” hai Chu cũng tỏ vẻ hiểu. Dù thì cá nhân cho rằng một quán sủi cảo thể kiếm bao nhiêu tiền.
“Bố ở nhà, thứ đều , em còn yên tâm ,” ba Chu cũng khó hiểu.
Chu Thanh Bách : “Quán của em buôn bán cũng , đón bố lên vấn đề gì.”
“ bố lên đó, nhà ở là một vấn đề. Bố quen leo cầu thang, ở nhà tập thể chật chội,” ba Chu .
“Em bên đó xem một căn nhà sân, chủ nhà cho thuê . Đến lúc đó bố lên, em định thuê , bố ở thành vấn đề,” Chu Thanh Bách , “Đây cũng là quyết định của em và vợ em.”
Thế là ba em nhà Chu đại ca cũng gần như hiểu , quán sủi cảo buôn bán vẻ . Nếu , hai ông bà già thể lên đó gây thêm gánh nặng?
“Một bát sủi cảo lãi bao nhiêu tiền ?” hai Chu thì thẳng thắn hơn.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Người cũng , em một bát lãi vài xu,” Chu Thanh Bách . Anh ăn ở quán khác, đoán, một bát thể lãi hơn tám xu, vì cả nhân và vỏ bánh đều bằng của .
“Vậy một ngày bán bao nhiêu bát?” hai Chu tò mò. Anh cả và ba cũng tò mò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-lam-giau-nuoi-con/chuong-591.html.]
Đối với mấy em của , Chu Thanh Bách nếu là đây chắc chắn cũng sẽ rõ. vẫn là Lâm Thanh Hòa dạy dỗ . Không sợ chia ít, chỉ sợ chia đều. Có em ? Muốn thì nên để chênh lệch quá lớn, nếu em cũng còn. Chu Thanh Bách cảm thấy lý. Nếu cũng sẽ cửa hàng, nhà cửa đều là thuê, chứ và vợ mua. Đôi khi, lời dối thiện ý là cần thiết.
“Lúc đông lúc vắng, chắc , một tháng ba, bốn mươi đồng thì luôn ,” Chu Thanh Bách . Thu nhập quá cao, nhưng cũng thấp. Mấy em đều tin, dù em út đón hai ông bà lên thì khả năng nuôi nổi. Nếu mang lên đó chẳng là gánh nặng , đến lúc đó cả hai bên đều khổ. một tháng thu nhập thì vấn đề gì.
Trong mắt những sống chi li như em Chu đại ca, một tháng thu nhập ba, bốn mươi đồng thực sự ít.
“Ba năm nay cứ cho ,” Chu Thanh Bách , “Sau cuộc sống sẽ ngày càng hơn.”
Mấy em ăn lạc rang muối uống rượu Mao Đài, quả thực sảng khoái. Từ hơn bảy giờ tối đến hơn mười một giờ mới tan.
Lúc hai Chu về, chị hai Chu vẫn ngủ. Anh hai Chu vốn tưởng chị ngủ, giật : “Giờ còn ngủ?”
“Em trong lòng dễ chịu,” chị hai Chu đợi về từ lâu.
“Bây giờ chính sách ngày càng , gà thể tự nuôi, vịt cũng thể tự nuôi, nuôi lợn cũng cấm nữa, còn khoán sản phẩm đến hộ. Cuộc sống chắc chắn sẽ ngày càng hơn, dễ chịu?” hai Chu xuống, thoải mái . Cá nhân đối với cuộc sống hiện tại hài lòng. Em út cũng hé lộ cho họ, bảo họ cứ yên tâm mạnh dạn , chỉ cần phạm pháp thì vấn đề gì. Có thể tiền đồ một mảnh sáng lạn.
“Em những chuyện đó,” chị hai Chu .
“Vậy em gì?” hai Chu ngủ, nhưng vẫn hỏi.
“Anh xem, nhà tư coi thường nhà hai chúng ?” chị hai Chu . Chuyện tối nay chị suy nghĩ cả đêm, càng nghĩ càng thấy ấm ức. Cả đêm ngủ , chỉ đợi chồng về để chuyện.
“Sao em ?” hai Chu ngẩn , hiểu.