“Giờ đang tuổi ăn tuổi lớn, đừng ăn đến mức sư phụ nó nghèo là ,” Lâm Thanh Hòa .
“Không nghèo , bên đó buôn bán lắm. Chỉ là giờ Hạ Hạ vẫn còn đang học việc thôi,” chị dâu hai với giọng điệu như thể chỉ mong con trai nghề ngay lập tức.
“Cứ từ từ thôi, quy củ bên đó là , ai cũng như ai,” Lâm Thanh Hòa .
Bên , Lâm Thanh Hòa đang trò chuyện với các chị em dâu, còn bên , Chu Thanh Bách cũng đang chuyện với các trai.
Biết qua năm em út sẽ chuyển hộ khẩu Bắc Kinh, trở thành thủ đô, ba em nhà họ Chu đều vô cùng ngưỡng mộ.
Ở thời buổi , chuyển hộ khẩu từ nông thôn lên thành phố, trở thành thành thị ăn lương thực tem phiếu, là một chuyện vô cùng vẻ vang. Vậy mà chú út nhà họ sắp chuyển thẳng hộ khẩu lên Bắc Kinh. Sao thể ngưỡng mộ cho ?
ngưỡng mộ cũng chẳng để gì. Cô vợ của chú đúng là tài tình nghĩa. Khi ở nhà thì chăm sóc chú út chu đáo, bây giờ lên Bắc Kinh cũng quên đưa chồng theo. Suy cho cùng, chỉ thể là chú út mà thôi.
“ kinh doanh cá thể, liệu đấu tố ?” Anh ba Chu hỏi.
“Không ,” Chu Thanh Bách lắc đầu. Đây là xu thế phát triển của tương lai. Anh ba trai, : “Ở nhà nếu gì ăn hết, thể mang lên thành phố xem . Nhà cũng xe đạp.” Trong phòng một chiếc, và một chiếc nữa là sính lễ hồi Chu Hiểu Mai cưới. Tuy nhiên, vợ chiếc xe trong nhà sẽ cho ba bên nhà vợ, cũng ý kiến gì.
Chu Thanh Bách cũng tính toán sơ qua. Ví dụ như sủi cảo, tính cả bột mì, nhân các loại, cho dù một bát sủi cảo chỉ lãi năm xu, nhưng nếu đông khách thì tiền đó hề nhỏ. Kể cả khi quá đông, một ngày hai mươi khách cũng kiếm một đồng, một tháng cũng mấy chục đồng.
Số tiền đương nhiên nhiều, vì lương của vợ tăng lên, một tháng hơn sáu mươi đồng, còn trợ cấp. cho dù mở cửa hàng kiếm nhiều, cũng còn hơn là ở nhà. Chu Thanh Bách cảm thấy áp lực gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-lam-giau-nuoi-con/chuong-547.html.]
Hơn nữa, tự tin. Sủi cảo đến nỗi nào. Nếu lên Bắc Kinh thể mua thịt dê và thịt bò, còn thể thêm nhiều loại nhân khác nữa. Chắc chắn sẽ gây dựng cửa hàng.
Đây chính là điểm mà Lâm Thanh Hòa ngưỡng mộ ở Chu Thanh Bách. Một khi quyết định , sẽ do dự, mà sẽ nghiêm túc lên kế hoạch cho tương lai, hề bi quan. Ngược , Chu Thanh Bách thực chất là một đàn ông tự tin. Tự tin nhưng khiêm tốn, quân đội rèn giũa .
Cho nên, dù là một như Lâm Thanh Hòa, chẳng cũng chống sức hấp dẫn của , từ chỗ ban đầu định giữ cách, đến cuối cùng “ăn” sạch sẽ đó ? ngược , Chu Thanh Bách cũng chìm đắm trong sự dịu dàng của vợ .
Ở nhà họ Chu chơi hơn một tiếng đồng hồ, những khác cũng lượt đến thăm hỏi, trò chuyện, thế là tin tức cứ thế lan . Nó trở thành tin tức nóng hổi và lớn nhất của thôn Chu gia năm nay. Qua năm, Chu Thanh Bách sẽ cùng vợ đưa cả Nhị Oa và Tam Oa lên Bắc Kinh!
“Nhà họ Chu gì mà cưới cô con dâu vượng phu ích tử thế .”
“Ai , lấy vợ thì vượng ba đời. Nhìn vợ chồng thằng út mà xem, giờ cần lụng ngoài đồng nữa .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Đấy là đời , còn đời mấy em thằng Đại Oa xem, đứa nào cũng thành tài cho mà xem. Con cái của chúng cũng chẳng kém cạnh .”
“Đây vượng ba đời, đây là vượng đến bốn đời chứ.”
“...”
Mùng một Tết, ba nhà họ Lâm cùng vợ và một đàn con kéo sang. Vì nhà đông con, họ chỉ mang thức ăn đến mà còn xách theo hai con gà rừng để góp cỗ.
Lâm Thanh Hòa và mợ ba cùng chuẩn bữa trưa, cô : “Em với Thanh Bách qua năm là Bắc Kinh . Anh chị ở , cố gắng vun vén cho cuộc sống của nhé.”