Giữ một ít đồ dùng cho , còn Lâm Thanh Hòa đều bán hết. Quần áo kiểu mới mang về cô cũng tìm bán ngay tại thành phố, dễ bán. Về phần Thẩm Ngọc, cô quyết định liên lạc nữa, coi như năm nay lấy hàng. Dù cũng quá quen thuộc, cần năm nào cũng phiền.
Nghỉ một đêm ở thành phố, sáng hôm cô bắt xe về huyện.
Về đến huyện, Lâm Thanh Hòa ghé qua nhà Chu Hiểu Mai thì mới cô sinh. Một cô con gái, giờ hơn hai tháng, sắp tròn ba tháng . Lâm Thanh Hòa khỏi thán phục: “Em đúng là khéo đẻ thật, hai trai hai gái.” Quá hảo.
Chu Hiểu Mai Tô Đại Lâm chăm sóc , trông cô tròn trịa, mỉm : “Con bé quấy lắm chị ạ, còn hơn cả ba đứa cộng .” Miệng thì chê bai thôi, nhưng ánh mắt Chu Hiểu Mai ngập tràn hạnh phúc.
Đây chính là cô gái nhỏ ngày xưa từng chỉ sinh một đứa con. Vậy mà cả đời sinh đến bốn đứa.
Tô Đại Lâm vẫn nghỉ . Trưa tan tầm về nhà thấy Lâm Thanh Hòa, vui mừng : “Chị… chị còn nấu… nấu cơm.” Anh về đến nhà gần mười một giờ năm mươi, Chu Hiểu Mai nấu ăn, đợi Tô Đại Lâm về nấu. Tô Đại Lâm cũng hề phàn nàn. Bao nhiêu năm vẫn như một, thể , Chu Hiểu Mai đời lấy đúng .
Lâm Thanh Hòa qua chơi, tiện tay nấu luôn.
“Có gì to tát ,” Lâm Thanh Hòa , “Nhân tiện chúc mừng chú út, thăng chức bố nhé.”
Trên mặt Tô Đại Lâm là một nụ rạng rỡ. Bố chỉ sinh , từ nhỏ cô đơn. đến đời , hai trai hai gái, cuộc đời còn gì mãn nguyện hơn.
Ăn trưa xong, Lâm Thanh Hòa lấy từ trong túi một con vịt gói cẩn thận bằng giấy dầu.
“Chị tư, lúc trưa chị lấy ?” Chu Hiểu Mai trách yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-lam-giau-nuoi-con/chuong-542.html.]
“Chị ăn chẳng lẽ ? Trong túi chị vẫn còn đồ cho khác nữa kìa,” Lâm Thanh Hòa . Trong túi còn bánh kẹo cho bọn trẻ. Sau đó, cô đặt bọc đồ lên yên xe đạp, nhờ Tô Đại Lâm buộc chặt về nhà. Chu Hiểu Mai năm nay vẫn về nhà đẻ vì con còn quá nhỏ, chỉ Tô Đại Lâm về thăm nhà.
Lúc Lâm Thanh Hòa về đến nhà, Chu Thanh Bách ở nhà, cùng ba nhà họ Lâm bắt gà rừng và thỏ. Ở nhà chồng và Tam Oa, còn Nhị Oa thì theo bố.
“Thanh Bách vốn định từ hai hôm , nhưng nghĩ con sắp về nên , cứ ở nhà chờ. Hôm qua cũng chờ, mà con về. Hôm nay nó thì con về,” chồng cô ái ngại buồn . Lâm Thanh Hòa cũng thấy buồn .
“Mẹ, đói , con nấu cho bát sủi cảo nhé?” Tam Oa hỏi.
“Không cần , ăn ở nhà cô út con về,” Lâm Thanh Hòa đáp. Sau đó cô bắt đầu giao việc cho con: “Mấy con vịt con mang biếu bác cả, bác hai, bác ba .”
Còn phần của hai cô chồng, vì ở xa nên đợi Nhị Oa về mang cũng . Các hàng xóm khác thì thôi, biếu hết, “ sợ thiếu chỉ sợ đều”, biếu nhà là đủ , ai .
“Sao năm nào con cũng mua về thế,” chồng cô xót tiền.
“Một năm một , coi như mua lấy cái vui thôi ạ,” Lâm Thanh Hòa .
Mẹ chồng cô gì nữa, một vòng bảo: “Hôm qua Thanh Bách thịt hai con vịt, đang để đông ở sân chờ con về xử lý đấy.”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
“Vâng ạ, tối nay con hầm một con, con còn thì băm ướp xào ăn,” Lâm Thanh Hòa gật đầu. Tối qua cô ngủ ngon nên thấy mệt, cô xem con vịt bắc nồi lên hầm.
Trong lúc hầm vịt, mấy chị dâu qua chơi. Họ chuyện một lúc lâu mới về. Lúc về còn bảo bọn trẻ mang lạc và vừng tách vỏ sang cho. Lâm Thanh Hòa cũng khách sáo.
“Mẹ, năm nay trong thôn thu hoạch thế nào ạ?” Lâm Thanh Hòa ăn bánh hỏi. Nhà sẵn sủi cảo, bánh bao, chỉ cần hấp là ăn . Tối nay ăn canh vịt hầm với bánh bao, thêm món trứng xào là . Cô vội nấu nướng nên trò chuyện với chồng.