Nụ như , rõ ràng là xuất hiện gương mặt của một phụ nữ hy vọng cuộc sống.
Bây giờ con trai hai đứa, chồng cũng trách nhiệm, gánh vác gia đình, cả nhà ở bên , dù nghèo một chút, nhưng sống cũng thoải mái.
“Năm nay thằng nhóc Tam Oa cao lên ít, quần áo may đây đủ mặc, đều là đồ mới, vá, em mang về để dành cho hai em nó mặc.” Lâm Thanh Hòa .
“Bên trẻ con cũng nhiều.” Vợ em ba Lâm chút chần chừ.
Lúc nhặt quần áo cũ của các lớn để mất mặt, đừng là mất mặt, còn sợ .
Hơn nữa cũng là quan hệ , nếu thể cho? Dù bên nhà chồng của chị ba cũng nhiều cháu trai trạc tuổi.
“Chúng nó thì mặc kệ, mang về cho hai em nó để dành mặc.” Lâm Thanh Hòa .
Buổi trưa ăn một bữa cơm no nê, cả nhà em ba Lâm mới về. Lâm Thanh Hòa dùng một cái túi đựng quần áo, cho một túi đường đỏ, một túi táo đỏ để vợ em ba Lâm mang về.
“Mẹ, năm nay con còn thành phố chụp ảnh ạ?” Chu Khải hỏi.
“Đi chứ, ngày mai các cô con sẽ đến chơi, rảnh , ngày qua .” Lâm Thanh Hòa .
“Vâng ạ.” Chu Khải đồng ý.
Tết nhất chính là như , họ hàng qua cũng chỉ lúc . Sau khi em ba Lâm và vợ về, trong làng cũng qua nhà chơi.
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Lâm Thanh Hòa đều khách khí tiếp đãi, hạt dưa, nước cũng thiếu.
Mãi cho đến tối ăn xong cơm chiều, mới xem như kết thúc một đoạn, và lúc trời bắt đầu tuyết rơi.
“Thanh Bách, mát xa cho em .” Lâm Thanh Hòa thoải mái giường đất, liền bắt đầu sai bảo chồng .
Chu Thanh Bách liền mát xa cho vợ , chỉ là mát xa thôi, hương vị khác.
Sau đó hai liền sớm nghỉ.
Bên ngoài mấy em Chu Khải còn đang tiếp tục rong chơi.
Lúc mấy em Chu Khải về, Chu Thanh Bách và Lâm Thanh Hòa thực còn xong việc.
Nghe thấy động tĩnh bên ngoài, và cả tiếng chuyện nhỏ của mấy em, hai vợ chồng cũng quản, ôm tiếp tục bận rộn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-lam-giau-nuoi-con/chuong-505.html.]
Trong nhà vốn nuôi Phi Ưng, con ch.ó cảnh , để trông cửa, nhưng tháng Hai năm ngoái, vì tuổi già, thêm bệnh cũ, nên còn.
Là một thành viên trong nhà, cũng chôn cất cẩn thận.
Hai vợ chồng bận rộn xong, Lâm Thanh Hòa liền : “Anh đối với chuyện vẫn nhiệt tình giảm ?”
Cô đây từng bạn , hai vợ chồng cũng chỉ mới mẻ hai ba năm, đó thể còn thanh tịnh hơn cả đàn ông thuần khiết, ngủ chung mặc gì, cũng nửa điểm ý nghĩ.
Sao tình hình của cô, giống như lời bạn đời ?
Chồng nhà cô đây, sự nhiệt tình đối với cô hề giảm theo sự hiểu và thiết của hai , ngược còn xu hướng ngày càng mãnh liệt.
“Không thích ?” Chu Thanh Bách đáp một câu.
Lâm Thanh Hòa thản nhiên gật đầu, cô thích.
“Ngủ .” Chu Thanh Bách khẽ một tiếng, liền ôm cô ngủ.
Anh và vợ thể giảm nhiệt tình , đây là vợ , cưng chiều còn hết.
Trước đây ở nhà như , bây giờ cả năm trời mới thể tụ họp vài ? Anh chẳng là nhớ cô .
Chỉ là đáng tiếc, sinh nữa, nếu còn chờ cô nghiệp , tiếp tục nỗ lực, nhưng bây giờ cơ hội.
Lâm Thanh Hòa cũng suy nghĩ của đàn ông , cũng mệt mỏi, vì thế liền ngủ.
Ngày hôm , mùng hai Tết, là ngày con rể đến nhà, hai nhà chị cả và chị hai Chu qua chơi.
Đầu xuân năm ngoái, chính sách thực cũng thoáng hơn, hai chị chồng cũng là nhát gan, thế là hai đều nuôi ít gà.
Có lẽ cũng trứng gà ăn, cho nên năm nay khí sắc trông còn hơn năm ngoái một chút.
Hai chị chồng đến một lúc lâu, đó Tô Đại Lâm lúc mới dẫn theo hai đứa con trai lớn, Tiểu Tô Thành và Tiểu Tô Tốn, qua.
Còn Chu Hiểu Mai thì qua, ở nhà trông con gái út.
“Sao cùng qua?” Lâm Thanh Hòa hỏi.
“Hiểu Mai thai .” Tô Đại Lâm ngại ngùng .