Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 617: Không dễ bắt nạt
Cập nhật lúc: 2025-12-29 16:02:08
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi nghiệp, Chu Thanh Bách sai bảo đứa con trai ngày càng thuận tay. Dù là trang trại ở phương Nam hàng hải sản khô ở Dương Thành, Chu Thanh Bách đều dẫn qua.
Đi một , ông để tự dẫn công nhân , giao dịch với ông chủ qua điện thoại cũng đều giao cho .
Chu Quy Lai việc .
Hiện tại, việc kinh doanh trong nhà là do phụ trách, nhiều việc sẽ cùng Mã Thành Dân giải quyết thỏa. Nửa năm qua, gần như cần Lâm Thanh Hòa và Chu Thanh Bách bận tâm gì nhiều.
Vì , nếu Hải Nam, việc trong nhà đều sẽ giao cho ba.
Chu Quy Lai năm nay hai mươi tuổi, còn nũng, nhưng vô ích, qua tuổi nũng . Bà Chu cũng chiều nữa, huống chi là Chu Thanh Bách, một cha nghiêm khắc.
Chỉ là, cha nghiêm khắc khi gặp cô con gái rượu của thì còn chút uy nghiêm nào.
Anh lái xe đón, đưa cặp song sinh qua xưởng quần áo cho Vương Nguyên, đưa Mập Mạp qua tiệm hải sản khô cho Tam Ni, đó mới lái xe đưa con gái rượu về nhà.
“Ba ơi, hôm nay con chơi cầu trượt,” cô bé Mật Mật đeo chiếc cặp sách nhỏ đáng yêu, gọn trong vòng tay vững chãi của ba, chia sẻ với ba về những trò chơi hôm nay.
“Có vui con?” Chu Thanh Bách hỏi.
“Vui ạ, ngày mai con còn chơi nữa,” Mật Mật .
“Đói bụng ?” Chu Thanh Bách hỏi.
“Hơi đói ạ,” Mật Mật .
Hai cha con lên lầu. Về đến nhà, Chu Thanh Bách lấy cho con gái rượu một miếng bánh trứng hấp.
Cô bé Mật Mật tiên chạy qua ôm , đó ba bế lòng, tay cầm bánh ăn, : “Anh trai ăn ạ?”
“Ăn chứ,” Chu Quy Lai .
Cô bé Mật Mật liền bẻ một miếng cho . Dưới ánh mắt của ba, Chu Quy Lai chút do dự ăn ngay miếng bánh, khen: “Cảm ơn Mật Mật, bánh trứng ngon thật, thích.”
Cô bé Mật Mật liền vui, từ trong lòng tuột xuống, qua mặt ba, bẻ một miếng cho ba: “Ba cũng ăn ạ.”
Chu Thanh Bách liền phối hợp ăn, cũng cảm ơn cô bé, khiến Mật Mật cũng tít cả mắt.
Lâm Thanh Hòa đang phiên dịch, liếc qua : “Sao ?”
“Mẹ đang việc, con để dành cho ,” cô bé Mật Mật , bẻ một miếng đặt lên bàn.
Lâm Thanh Hòa : “Mang qua cho ăn .”
Cô bé Mật Mật liền mang qua, thấy ăn xong, còn mong chờ cô. Lâm Thanh Hòa khẳng định: “Ừm, ngon lắm.”
Thế là cô bé hài lòng, bắt đầu ăn bánh trứng của đung đưa đôi chân nhỏ xem TV.
Chu Thanh Bách rót cho con gái rượu một ly sữa, : “Uống chút sữa con.”
“Không uống sữa ạ,” cô bé thích uống loại sữa tươi .
“Uống hai ngụm thôi,” Chu Thanh Bách .
Chu Quy Lai thèm bộ dạng “nô lệ của con gái” của ba , : “Ba, đến giờ mở quán sủi cảo .”
“Con cũng nữa,” cô bé Mật Mật .
Chu Thanh Bách liền cho con bé uống mấy ngụm sữa, đợi con bé ăn xong bánh trứng, lúc mới đưa con bé cùng qua quán sủi cảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-617-khong-de-bat-nat.html.]
“Mẹ, hồi chúng con còn nhỏ, ba như ạ?” Chu Quy Lai hỏi.
“Không ,” Lâm Thanh Hòa trả lời dứt khoát.
“Con ngay mà, nếu chắc chắn con ấn tượng sâu sắc lắm, đúng là chịu nổi,” Chu Quy Lai cằn nhằn.
“Con là đang ghen tị thì ,” Lâm Thanh Hòa .
“Ghen tị thì thể nào, con còn cảm ơn ba ,” Chu Quy Lai . Nếu ba mà nuôi như , đoán bây giờ biến thành một công t.ử bột .
Cưng chiều giới hạn, mặc dù đối với cô em gái yêu quý cũng nhường một phân, nhưng vẫn chú trọng giáo d.ụ.c.
Ví dụ như việc chia sẻ, em gái cho đồ ăn sẽ từ chối, tuy là vấn đề một chút đồ ăn, nhưng đây cũng là một cách giáo d.ụ.c.
Dĩ nhiên, ban đầu đều cần, là bảo con bé cho thì cứ nhận lấy, cảm ơn là .
Lâm Thanh Hòa , nhưng Chu Thanh Bách cũng thể đối xử với con trai như . Đối với con trai, gần như quan tâm, chỉ cần gây chuyện, còn cho nhàn thì .
Sự dịu dàng của chỉ dành cho cô và cô con gái rượu thôi, mấy đứa con trai đều là đến đòi nợ.
Không bao lâu , Chu Nhị Ni lên.
Cô mang bảng kê cuối tháng lên, hợp tác kinh doanh với xưởng quần áo của Vương Nguyên, mỗi tháng thanh toán một .
Bây giờ cặp song sinh lớn hơn ít, Chu Nhị Ni cũng rảnh tay hơn. Mặc dù cô là kế toán trưởng của xưởng quần áo, nhưng ở bên Lâm Thanh Hòa cô cũng một chức vụ, thường ngày đều ở bên chăm sóc việc kinh doanh của các tiệm .
“Nói với ba ,” Lâm Thanh Hòa .
Chu Quy Lai liền nhận lấy bảng kê cuối tháng của chị Nhị Ni, xem : “Em bên xưởng của rể hai gần đây hai kế toán mới, đều là sinh viên nữ đến ứng tuyển ?”
“Ừm,” Chu Nhị Ni gật đầu.
“Chị Nhị Ni để ý một chút đấy nhé,” Chu Quy Lai , .
Tuy là , nhưng rõ ràng là đang nhắc nhở. Chu Nhị Ni : “Hai đó là do chị tuyển đấy, một chồng, một bạn trai .”
“Vậy cũng đề phòng một chút,” Chu Quy Lai .
“Chị cảnh cáo rể hai của em , trong lòng hiểu rõ,” Chu Nhị Ni .
Lâm Thanh Hòa cô một cái, : “Cho nó tin tưởng lớn như , chắc chắn vấn đề gì chứ?”
Mấy năm nay, Vương Nguyên phát triển cũng cực kỳ nhanh ch.óng, nhà máy ban đầu hiện giờ tăng lên gần nghìn , thể thấy quy mô to lớn.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Và với tuổi tác của Vương Nguyên, đây tuyệt đối coi là trẻ tuổi tài cao. Thời đại bây giờ cởi mở, những cô gái xinh quyến rũ ít, cám dỗ cũng tăng lên ít.
“Anh tự giữ chứ, nếu để chị ngăn cản, chị cản một , hai , liệu ngăn những nối gót ngừng ,” Chu Nhị Ni .
So với đây, Chu Nhị Ni hiển nhiên cũng trưởng thành nhiều. Đối với Vương Nguyên, cô dĩ nhiên tin tưởng, nhưng cũng chịu đựng cám dỗ lớn, nên cặp song sinh gần như đều để ở chỗ , cũng là để nếu chịu cám dỗ, thì hãy nghĩ đến hai đứa con.
Còn bản cô, thật sự thể 24/24 giờ đều kè kè bên cạnh , như mệt, chính cô cũng thấy mệt.
Chu Nhị Ni thực nghĩ đến, nếu một ngày như , con cô sẽ giành lấy, còn thể cần gì cả.
Lâm Thanh Hòa : “Không nghiêm trọng như . Tính cách của Vương Nguyên thế nào chị vẫn . Mấy năm nay phát triển tuy nhanh, nhưng nó hoa mắt, cũng là kẻ nghèo khó phất lên.”
Chu Quy Lai lật xem bảng công trạng, : “Nhà họ Chu chúng cũng dễ bắt nạt.”
Nhà họ Chu của trải qua mấy năm phát triển, còn là nhà họ Chu của ngày xưa nữa.