Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 583: Cậu hai đẹp trai
Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:59:55
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà Khương xách giỏ rau về nhà, bà Quách cũng từ trong nhà . Thấy chỉ một con gái, bà khỏi hỏi: “Vừa nãy thấy nó ngoài ? Chắc chắn là định dạo đó, con theo?”
Quách Diệu Quân mím môi : “Anh mời con .”
Bà Quách liền : “Bây giờ là thời đại nào ? Sao con còn cao thế? Nó mời con thì con chủ động mở lời, bảo dẫn nó dạo một vòng là chứ gì?”
Bà cảm thấy con gái đúng là đồ gỗ mục, liền tiếp: “Nó mới đến đây, còn lạ nước lạ cái, đây là cơ hội , con nắm bắt gì cả?”
“Mẹ, thế? Lúc còn bảo con cứ từ từ, sẽ thích con. Giờ con mà vồ vập quá thì mất giá lắm,” Quách Diệu Quân .
Bà Quách trợn mắt: “Thôi con ạ! Nhà họ Chu là gia đình thế nào con cũng đấy. Hơn nữa cũng , hai vợ chồng họ chắc chắn là vỡ kế hoạch mới con, đến đây để dưỡng t.h.a.i thôi. Sau thể nào cũng về Kinh thị, con theo họ Kinh thị ?”
Bụng Lâm Thanh Hòa ngày càng lớn, ai mà chứ? vì hộ khẩu ở đây nên tố cáo cũng vô ích, chẳng quan tâm. Đặc biệt là họ còn thiết với nhà họ Khương, nên ai dại gì chuyện tốn công vô ích.
Chuyện vô cùng hợp ý bà Quách. Nếu con gái bà thành đôi với con trai nhà họ Chu, thì căn nhà chắc chắn sẽ để cho nhà bà!
“Con cố gắng lên một chút, ? Mà con cao cái gì? Người là thanh niên trai, nhà tiền, hộ khẩu Kinh thị nữa. Con đừng dùng cái bài đối phó với khác mà áp dụng với nó, thì ngày nó về Kinh thị lúc nào , lúc đó xem con !” bà Quách bực bội .
Nghe , Quách Diệu Quân mới chút lo lắng, nhưng vẫn : “Mẹ, qua nhà bà Khương chơi, hỏi thăm tình hình thử xem?”
“Giờ hỏi vội. Đợi con với nó thành đôi , lúc đó cũng muộn. Giờ mà hỏi thăm thì cái gì?” bà Quách .
Nhà họ Khương chỉ giỏi hỏng chuyện. Chuyện cái sân cũng thế, nhỡ nhà quen với nhà họ Chu, tìm một cô cháu gái họ hàng xa nào đó đến phá đám thì ?
Vì cái tâm tư nhỏ nhen của bà Quách mà Lâm Thanh Hòa, Chu Thanh Bách, và cả nhà họ Khương đều chuyện gì đang xảy .
Chỉ bà Khương thỉnh thoảng gặp Quách Diệu Quân ăn mặc diêm dúa, lúc lê đôi mách với Lâm Thanh Hòa cũng nhắc đến chuyện .
Lâm Thanh Hòa cũng : “Nhà họ Quách gần đây phát tài mà trông ai cũng khác hẳn.”
là khác hẳn thật. Ngay cả bà cụ Quách ngày cứ thấy vợ chồng cô là lườm nguýt, giờ cũng trở nên hiền hòa hơn.
Hôm qua ngang qua, bà còn hỏi cô ăn cà chua .
Chuyện thực sự khiến Lâm Thanh Hòa kinh ngạc. Cô thích ăn cà chua chua ngọt, nhưng chỉ hái trong vườn nhà bà Khương bên cạnh, chứ đồ bên cô tuyệt đối ăn.
chuyện quả thực quá khó tin.
Nghĩ thì thôi nghĩ nữa, Lâm Thanh Hòa : “Sáng nay Thanh Bách mua ít cá biển về, lát nữa thím xách mấy con về ăn nhé.”
“Cô cứ giữ mà ăn. Sáng nay chợ cũng mua một con , đủ cho hai vợ chồng già ăn,” bà Khương .
Lâm Thanh Hòa thấy bà đang đồ thủ công, liền hỏi: “Thím cái kiếm tiền ạ?”
Bà Khương đang một chiếc mũ đan tay, nhưng hẳn là đan mà là dùng kim móc, từng mũi một. Tốc độ của bà nhanh.
Hơn nữa, bà Khương năm nay mới ngoài 50, một ngày thể móc gần một chiếc mũ.
Bà Khương : “ nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, nên nhận về nhà thêm. Kiếm thì bao nhiêu, một tháng cũng chỉ mười mấy đồng, nhưng cũng đủ chi tiêu.”
Dĩ nhiên, con trai bà cũng hiếu thảo, tháng nào cũng cho hai vợ chồng già tiền sinh hoạt. họ tiêu pha ít, vườn còn mảnh rau, thỉnh thoảng chỉ mua ít trứng gà, thịt cá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-583-cau-hai-dep-trai.html.]
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
chủ yếu là vì chịu yên. Có việc để là , tiền kiếm để dành tiền tiêu vặt cũng .
Lâm Thanh Hòa gật đầu, lấy sách .
“ Tiểu Canh , nó thi đại học ở Kinh thị. Thằng nhóc chắc là đến đó chơi nên thích. Sau nếu nó thật sự đó, Thanh Hòa , cô cũng đừng chiều nó quá, cứ dạy bảo nó cho nghiêm ,” bà Khương .
“Tiểu Canh là đứa thẳng thắn, chắc chắn sẽ tiền đồ, thím cần lo cho nó ạ,” Lâm Thanh Hòa .
Bà Khương : “ cũng mong gì nhiều, chỉ cần nó như hai, ba nó là lo lắng nữa .”
Đang chuyện thì Chu Toàn từ ngoài về, cùng Khương Canh. Hai mới chơi bóng rổ về, mồ hôi ướt đẫm.
“Đừng gần đây, mùi mồ hôi, mau tắm ,” Lâm Thanh Hòa thấy hai định gần liền xua tay.
Chu Toàn đành bất lực, sang với Khương Canh: “Lát nữa cũng tắm nhé.”
“Anh hai ạ,” Khương Canh gật đầu.
“Anh hai cháu chơi bóng thế nào?” Lâm Thanh Hòa hỏi.
“Siêu đỉnh luôn ạ,” Khương Canh vô cùng khâm phục. Cậu nể cả Chu Toàn lẫn Chu Quy Lai. Anh ba Chu Quy Lai thì , là kiểu vận động, nhưng ngờ hai vẻ ngoài thư sinh nho nhã chơi bóng giỏi đến .
“Ở công viên lúc nãy còn bao nhiêu cô gái vây quanh xem, là xem hai thôi. Còn mấy bác trai bác gái đến hỏi thăm xem hai là con nhà ai,” Khương Canh kể đến đây, nhịn .
Trước đây lúc ba đến cũng hỏi, nhưng ba chỉ đáp : “Bác ơi, bác tha cho cháu , cháu mới 17 tuổi, còn đang học ạ!”
Khiến bác mừng rỡ, học cũng , gặp cháu gái bác , cứ đính ước nghiệp tính .
Lần đến lượt hai . Anh hai thì chẳng quan tâm đến mấy chuyện đó, chỉ tập trung chơi bóng, chơi xong là ngay, vô cùng lạnh lùng.
Lâm Thanh Hòa : “Cũng là lòng để mắt đến nó.”
“Thanh niên trai tráng như thế, nhà ai con gái trạc tuổi mà động lòng chứ. Nhà mà , cũng xem duyên phận để càng thêm ,” bà Khương .
“Thím đừng trêu cháu nữa,” Lâm Thanh Hòa vui vẻ đáp.
Không lâu , Chu Toàn tắm xong trở , ngợm sảng khoái, trông thật sự trai. Vóc dáng , khuôn mặt , so với mấy ngôi TV cũng chẳng kém chút nào.
Ba em nhà họ Chu đều dáng chuẩn, tướng mạo ưa .
Khương Canh thấy tắm xong liền tắm. Cậu để quần áo ở đây, dạo học hành chăm chỉ nên mang qua sẵn.
Vì thường xuyên qua đây ăn cơm và học bài, dù là một nhà, nhưng Tiết Mỹ Lệ vẫn bảo xách ít hoa quả sang.
Nhà họ Chu tính toán, nhưng bà thể điều.
Khi bà Khương và Khương Canh còn ở đó, Chu Toàn nhiều. Đợi hai bà cháu về , Chu Toàn mới hỏi : “Mẹ, ba ạ? Con thấy ba vẻ bận rộn lắm.”
Ngày nào cũng lái xe ngoài.