Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 497: Vất vả cho em rồi, vợ à
Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:56:01
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm ngoái chúc Tết, bên nhà họ Chu ai cho sắc mặt ?
Đặc biệt là ông út , đến bữa cơm cũng giữ . Hắn hiếm lạ gì mà qua đó ăn ? Có gì ghê gớm, chẳng chỉ là mở mấy cái cửa hàng thôi , tưởng lắm .
Nhà máy của họ Triệu bây giờ thu mua , tính toán một chút, thu nhập năm nay đạt đến con tám vạn.
Đây là một tiền lớn đến mức nào?
Nhà họ Chu bên lấy cái gì để so sánh với nhà máy của nhà họ Triệu?
Hắn dựa mà qua đó chịu sự ghẻ lạnh của nhà họ Chu?
Hứa Thắng Mỹ ý , : “Anh đừng xem thường mấy cửa hàng của út em, đều kiếm tiền, chắc ít hơn nhà máy của nhà bao nhiêu .”
Cô bây giờ mở cửa hàng quần áo, cũng lợi nhuận trong đó, thật tồi. Đặc biệt là những cửa hàng của mợ út cô đều chọn vị trí , ngày nào cũng , buôn bán tệ.
“Đừng với mấy chuyện đó, dù cũng . Muốn thì cô tự dẫn em trai cô qua .” Triệu Quân bực bội .
“Vậy tìm em trai em qua ăn cơm . Tết nhất, thể để em trai em một bữa cơm cũng qua ăn.” Hứa Thắng Mỹ .
Nói cũng thấy uất ức. Năm nay cơm tất niên 30 Tết, cô cũng gọi em trai qua ăn cùng. Dù em trai cô chí tiến thủ, nhưng đó cũng là em trai cô. Đặc biệt là từ khi bảo bán hàng rong, tiến bộ hơn nhiều.
chồng cô và các chị em dâu ai đồng ý, bảo cô gói một phần mang qua là . Cơm tất niên nhà họ Triệu định tự ăn.
Hứa Thắng Mỹ vẫn tìm em trai .
“Cô tự mà gọi.” Triệu Quân .
“Nếu em tự , thì em cũng tìm .” Hứa Thắng Mỹ .
Nếu là Triệu Quân đưa em trai cô về , thì trong nhà dù ý kiến cũng sẽ gì. là cô , chừng nhà họ Triệu thể đuổi thẳng.
Đến lúc đó thì cả trong cả ngoài đều mất hết mặt mũi.
Triệu Quân qua bên nhà họ Chu, cũng chỉ thể qua gọi Hứa Thắng Cường. Qua đến nơi, lúc mới phát hiện thằng nhóc giấu một phụ nữ trong phòng.
Khi thấy Trương Mỹ Liên, tức thì bừng tỉnh, hiếm khi cho Hứa Thắng Cường sắc mặt : “Thằng nhóc mày cũng đấy.”
Hứa Thắng Cường lúng túng : “Anh rể, đừng với chị em nhé.”
“Biết , nhưng nhanh lên, về nhà ăn cơm.” Triệu Quân .
Hứa Thắng Cường liền với Trương Mỹ Liên: “Vậy em ở nhà chờ , lát nữa mang một phần về cho em.”
Trương Mỹ Liên giọng ngọt ngào: “Anh , em ở nhà chờ .” Đồng thời cũng quên liếc Triệu Quân một cái. Thấy Triệu Quân cũng đang , cô tức thì ngượng ngùng cúi đầu.
“Đây là bạn của chị gái mày , mày thế nào mà bản lĩnh đưa nó về phòng trọ ? Tán đổ ?” Triệu Quân hỏi.
“Vâng.” Hứa Thắng Cường cũng đắc ý, : “Mất nửa tháng.”
Chỉ mất nửa tháng, đưa Trương Mỹ Liên về phòng trọ của sống chung.
Đương nhiên ban ngày Trương Mỹ Liên hiếm khi qua đó, đều là tối mới qua.
Triệu Quân thầm nghĩ, cái loại như mày, nửa tháng tán đổ ? Dễ dãi đến ?
Quả nhiên Triệu Quân đưa Hứa Thắng Cường về ăn cơm, nhà họ Triệu tuy mấy vui vẻ, nhưng cũng gì.
Ăn xong, Hứa Thắng Cường lúc mới mang theo một phần cơm tối về cho Trương Mỹ Liên.
Không thể , thức ăn của nhà họ Triệu thật sự ngon, Trương Mỹ Liên ăn hài lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-497-vat-va-cho-em-roi-vo-a.html.]
Ở đây một đêm, ngày hôm cô liền khi Hứa Thắng Mỹ đến. Hứa Thắng Cường cũng tình nguyện theo chị gái qua nhà họ Chu bên chúc Tết.
Lâm Thanh Hòa và Chu Thanh Bách đều ở nhà. Thời gian Tết, đến .
Lúc hai chị em Hứa Thắng Mỹ, Hứa Thắng Cường đến, Lâm Thanh Hòa và đều đang xem TV.
Đối với việc hai chị em họ đến, Lâm Thanh Hòa cũng gì, thái độ vẫn như cũ.
Chu Thanh Bách Hứa Thắng Mỹ em trai cô nghỉ việc, cũng chỉ : “Về quê cũng , chăm chỉ ăn cũng sẽ kém.”
“Về quê gì chứ, bây giờ tự ngoài bán hàng rong, cũng kiếm khá lắm đấy!” Hứa Thắng Cường lọt tai lời , liền thẳng.
“Sao chuyện với út như !” Hứa Thắng Mỹ nhẹ nhàng trách mắng, đó : “Thắng Cường bây giờ ngoài riêng ạ. Em lấy hàng ở nhà máy của rể Vương Nguyên, nó tự ngoài bày sạp, cũng kém hơn ở nhà máy ạ.”
Cô lấy hàng ở xưởng may của Vương Nguyên, chuyện Chu Thanh Bách . cô , cũng : “Nếu bán hàng rong, thì cứ chăm chỉ bán hàng. Làm ăn quan trọng nhất là hòa khí, kiếm nhiều kiếm ít cũng , chủ yếu là học đạo lý , việc.”
Lời là với tư cách là . Dù chút thất vọng về đứa cháu ngoại Hứa Thắng Cường , nhưng cũng là mong nó mà răn dạy.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Lâm Thanh Hòa từ đầu đến cuối một câu.
Hai chị em , bà đuổi thẳng khỏi cửa là nể mặt Thanh Bách nhà bà .
Hứa Thắng Mỹ đồng ý, Hứa Thắng Cường cũng miễn cưỡng nhớ.
Không giữ họ ăn cơm, bảo họ qua nhà ông bà ngoại bên ăn.
“Em đến đến, đến mắng!” Đi xuống lầu, Hứa Thắng Cường bất mãn .
Hắn ăn thì cứ thế, mua quần áo thì mua, mua thì thôi, còn l.i.ế.m mặt nịnh bợ chắc?
Hơn nữa nếu kiểu dáng , tăng giá, cũng cầu xin bán.
Còn về việc, càng cần ông út của dạy. Ông cho công việc thì cũng đừng quản nhiều như !
Hứa Thắng Mỹ cũng nhàn nhạt : “Đợi kiếm tiền, cái gì cũng là đạo lý. Cậu bây giờ tiền, gì cũng mắng.”
Hai chị em liền qua nhà ông bà Chu.
Trên lầu, Lâm Thanh Hòa tiếp tục xem TV, cũng gì Thanh Bách nhà bà. Anh và bà giống . Bà chỉ là ngoài, cho nên dù là đối với ba Lâm, khi thấy rõ đức hạnh của họ, bà cũng thể đoạn tuyệt chút do dự, bởi vì căn bản cái gọi là tình .
hai đứa dù cũng là cháu của , tự nhiên cũng sẽ thỉnh thoảng thêm vài câu.
xem bộ dạng của hai đứa , chừng trong lòng còn đang bất mãn.
“Đồ ngốc, nếu một phụ nữ nhẫn tâm, tuyệt tình như em che chở, cũng sẽ .” Lâm Thanh Hòa liếc .
Chu Thanh Bách liền nắm tay bà, gì cả, nhưng tình cảm trong mắt hiện rõ mồn một.
Ông thầy bói mệnh , đến tuổi đáng lẽ ốm đau bệnh tật, con cái cũng tiến bộ.
Chu Thanh Bách khi về cũng nghĩ, nếu lúc đó bà đến, lẽ thương về nhà, thật sự sẽ đãi ngộ .
năm đó khi trở về, bà cho việc gì cả, chỉ bảo dưỡng thương, ăn ngon uống , đều hầu hạ chu đáo.
Dù lúc đó bà đối với cũng tình cảm.
Có những lời , nhưng trong lòng Chu Thanh Bách hiểu rõ, vợ lúc bá đạo, mạnh mẽ một chút, nhưng bất kể là đối với đối với ba đứa con, đều thể chê .
“Vất vả cho em , vợ .” Chu Thanh Bách .
Lâm Thanh Hòa lườm một cái: “Xem TV , đừng giở trò , em ăn .”