Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 490: Đuổi cũng không đi

Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:55:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lâm Thanh Hòa đợi lúc họ xuất phát, mới gọi điện thoại về cho chị dâu cả.

 

“Năm nay xe về ? Được , nhà chị dọn dẹp một chút!” Chị dâu cả vui mừng khôn xiết, vội vàng .

 

Cũng tiện thể trò chuyện thêm một lát, chị dâu cả lúc mới cúp máy.

 

Vợ của bí thư chi bộ thôn liền hỏi: “Có chuyện gì , xem chị kích động kìa.”

 

Mãi đến tận bây giờ, chị dâu cả vẫn từng tiết lộ chuyện Chu Nhị Ni bạn trai ở Kinh thành, chỉ sợ thành chê , cho nên một câu cũng .

 

bây giờ cùng Nhị Ni về ăn Tết, thì cũng giấu nữa. Nếu vẻ màu.

 

Cho nên chị dâu cả liền nhắc qua với vợ của bí thư chi bộ thôn, : “ chị cũng đừng ngoài nhé.” Đừng để nghĩ nhà khoe khoang.

 

Vợ của bí thư chi bộ thôn cũng kinh ngạc thôi. Bà vốn Nhị Ni sẽ về ăn Tết, dù cũng mấy năm về . Mà con bé Nhị Ni nay vẫn , thực tế cả ba đứa con gái của chị dâu cả đều đứa nào .

 

Không thể so sánh với cách dạy dỗ của chị dâu hai.

 

Cho nên vợ của bí thư chi bộ thôn còn định nó về sẽ mai mối cho cháu trai bên nhà đẻ của , nhưng ngờ Nhị Ni bạn trai ở Kinh thành.

 

Đây là sắp gả đến Kinh thành .

 

Vợ của bí thư chi bộ thôn cũng nhiều chuyện, liền : “Chắc chắn là ngoài , nhưng Nhị Ni thật đúng là phúc khí.”

 

Sắp gả đến Kinh thành hưởng phúc, thật đúng là mệnh .

 

Cũng Tứ Ni thì ?

 

Chị dâu cả nhiều. Tuy con gái thể gả một gia đình như là chuyện vui, nhưng thực tế bà cũng chút lo lắng.

 

cũng nghĩ nhiều.

 

Về đến nhà, bà cùng với cả Chu, và cả con trai út Khoai Tây, dọn dẹp nhà cửa từ trong ngoài một lượt.

 

Năm nay con trai cả cũng sắp về , chắc cũng đang đường về.

 

“Mẹ, nhà sạch sẽ như , còn dọn dẹp nữa ?” Khoai Tây gần mười ba tuổi, bây giờ là học sinh trung học.

 

Chị dâu cả : “Hai ngày thịt hết mấy con gà còn , dọn dẹp sạch sẽ chuồng gà, đừng để mùi gì.”

 

“Để .” Anh cả Chu vội gật đầu đồng ý.

 

Khoai Tây : “Anh rể hai sẽ chê nhà . Có rể họ của cô cả ví dụ, thím Tư và chị hai chắc chắn sẽ rõ với rể hai. Anh vẫn vui vẻ đến, chứng tỏ sẽ quá để ý những chuyện .”

 

nhà họ thật sự sạch sẽ, ngay cả củi lửa cũng xếp ngay ngắn, gọn gàng. Trong sân càng một chút bẩn thỉu nào.

 

Thậm chí vì năm nay sẽ đón rể Kinh thành , ba còn cho lát gạch trong sân, thật sự gì để chê.

 

“Dù rể hai con để ý, nhà cũng chuẩn cho .” Chị dâu cả .

 

Chu Dương là ngày hôm mới về. Lên đại học, khí chất của Chu Dương trở nên càng thêm nho nhã, cả toát một vẻ thư sinh.

 

khiêm tốn, về đến thôn, ngay cả bí thư chi bộ cũng đặc biệt qua nhà chơi, hỏi han chuyện ở đại học.

 

Chờ tiễn khách , Chu Dương lúc mới lộ vài phần mệt mỏi, dù từ tỉnh về cũng gần.

 

“Mẹ, nhà đổi .” Chu Dương lúc mới .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-490-duoi-cung-khong-di.html.]

Mới nhà, suýt nữa nhận , thật sự quá sạch sẽ, hơn nữa nhiều đồ đạc đổi mới, ví dụ như bàn ghế.

 

“Con còn , mấy ngày nữa chị hai con sẽ đưa bạn trai nó về.” Chị dâu cả .

 

Chu Dương chút kinh ngạc, : “Khi nào về ạ? Con đón họ.”

 

“Mới lên xe hôm qua.” Chị dâu cả .

 

Chu Dương cũng tính thời gian, đó liền dẫn em trai . Cậu về thôn là xe đạp của chú Ba, liền bảo em trai xe đạp của nhà họ Chu cùng đến ga xe lửa ở huyện chờ.

 

Ngày đầu tiên đoán sai thời gian, chờ .

 

Ngày hôm đến lúc mới chờ Vương Nguyên và Chu Nhị Ni, hai em cũng đợi cả buổi.

 

“Sao hai đứa đến đây?” Chu Nhị Ni thấy hai họ, vẻ mặt đầy kinh ngạc và vui mừng.

 

“Mẹ bảo chúng em đến đây chờ chị hai.” Chu Dương , đó về phía Vương Nguyên, gọi một tiếng .

 

Khoai Tây cũng theo gọi một tiếng . Vì bây giờ chị hai họ gả , nên ở quê cứ gọi là , gọi là rể.

 

“Đây là em trai lớn của chị, tên Chu Dương. Đây là em trai út, con trai út trong nhà, tên Khoai Tây.” Chu Nhị Ni liền giới thiệu.

 

“Gì mà Khoai Tây, em tên Chu Vượng!” Khoai Tây mặt đỏ bừng, .

 

“Được, gọi là Chu Vượng.” Vương Nguyên liền đồng ý.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Hai em trai bên nhà vợ đều , cũng cảm tình.

 

“Anh, chúng đến cửa hàng của chú Ba thím Ba một lát hẵng về nhé.” Chu Dương .

 

“Nên .” Vương Nguyên gật đầu.

 

Trên đường về, vợ kể cho , chú Ba thím Ba trong nhà khỏi thôn, đến huyện mở cửa hàng.

 

Anh Ba và chị Ba Chu còn về. Lúc tuy gì để bán, nhưng khi tuyết rơi, Ba Chu tích trữ ít trứng gà và cá đông lạnh ở sân , định để bán dịp .

 

Cuối năm, việc buôn bán sẽ , thường thì đến tận 28, 29 Tết mới về quê.

 

Và năm nay ở quê, Ba và chị Ba Chu cũng xây một căn nhà ngói, xây xong khi tuyết rơi, cũng rộng rãi.

 

Người trong thôn ít cảm khái nhà họ Chu, nhà cả, nhà ba và nhà tư đều tiền đồ.

 

Lúc Ba và chị Ba Chu thấy Chu Nhị Ni, đều sững sờ. Chu Nhị Ni từ khi Kinh thành về.

 

Và cũng vì lâu gặp, nên khi đột nhiên thấy , sự đổi mới lớn như . Nếu gặp ngoài đường, Ba và chị Ba Chu đều dám nhận, đây là cô cháu gái Nhị Ni ngày xưa của họ.

 

“Chị dâu cả tưởng các cháu hôm qua về, ngờ hôm nay mới về. Dương Dương và Khoai Tây hôm qua cũng đến đây đợi cả ngày đấy.” Chị Ba Chu .

 

Chu Nhị Ni mặt đỏ bừng. Hôm qua thực cũng thể xe về, tuy muộn, nhưng cũng .

 

Vương Nguyên khỏe, cho nên tìm một nhà khách. Tuy thuê hai phòng, nhưng tối qua Vương Nguyên, kẻ thành thật , qua phòng cô ngủ, cô đuổi cũng .

 

Đương nhiên, chuyện gì xảy cả, chỉ là ngủ chung đơn thuần thôi. Cô quấn chăn c.h.ặ.t!

 

Vương Nguyên mặt dày, liền : “Lần đầu xe lâu như . Hôm qua xem giờ cũng còn sớm, nên ở thành phố tìm một nhà khách nghỉ tạm một đêm, ngờ để hai em vợ đợi cả ngày.”

 

Ôm vợ ngủ một đêm, dù vợ quá quy củ để chiếm chút tiện nghi nào, nhưng cũng là vô cùng thoải mái.

 

 

Loading...