Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 483: Tình người qua lại
Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:55:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chờ Hổ T.ử về, tự nhiên là đối mặt với sự tra hỏi của Chu Quy Lai và Cương Tử.
Hổ T.ử lúc mới chút ngượng ngùng thừa nhận.
Đến đây, chuyện Hổ T.ử và Trần San San hẹn hò, cơ bản là bên nhà họ Chu đều .
Bà Chu quan tâm đến chuyện .
Hơn nữa, bà cũng là đối nhân xử thế. Đây , lúc Cương T.ử qua thăm bà, bà còn nhờ Cương T.ử mang theo một giỏ trứng gà qua cho nhà họ Trần.
“Mẹ, chuyện cứ để Hổ T.ử và cô gái quen là , cũng đừng lo chuyện bao đồng nữa. Có trứng gà thì nhà giữ mà ăn.” Chu Hiểu Mai bất đắc dĩ .
“Sao mà , nhà họ thể ưng Hổ Tử, đó là phúc của Hổ Tử. Mẹ giúp Hổ T.ử một tay chứ, thể gì?” Bà Chu .
Chu Hiểu Mai : “Nói cứ như thể Hổ T.ử giá trị gì . Hổ T.ử là một thanh niên , chị dâu Tư dìu dắt, thể kém . Bên nhà họ Trần chắc cũng ý đó, nên cần như , đừng cho bên nhà họ Trần cũng thấy ngại.”
Chu Hiểu Mai tiếc mấy quả trứng gà. Bây giờ là thời đại nào , điều kiện gia đình cũng , một giỏ trứng gà thật sự là gì. Chỉ là thái độ của cô vẫn đổi .
Làm như thể nhà đang nịnh bợ bên nhà họ Trần . Cần gì thế, là thông gia, cần khách sáo những chuyện , đây thế nào thì vẫn là .
“Vậy , sẽ ít đưa hơn. Nói thằng nhóc Hổ T.ử cũng phúc khí.” Bà Chu .
Có một vấn đề lớn như hộ khẩu, bà Chu thật sự dám trông mong cháu ngoại thể tìm con gái Kinh thành. Nếu cũng sẽ tin Hứa Thắng Cường nịnh bợ cưới con gái Kinh thành mà thẳng thừng phản đối.
Vậy mà ngờ điều bà dám nghĩ, ưng đứa cháu ngoại Hổ T.ử . Dù vấn đề hộ khẩu, họ vẫn bằng lòng gả con gái cho nó. Chuyện thật sự khiến bà Chu nghĩ là thấy vui.
“Không Hổ T.ử phúc khí, mà là Hổ T.ử đúng . Qua đây chị dâu Tư bồi dưỡng lên, mới ưng.” Chu Hiểu Mai đầu óc sáng suốt, .
“Mẹ , đều là công của chị dâu Tư con.” Bà Chu .
“Công lao chị dâu Tư cũng bao giờ . Chỉ cần đừng như hai chị em Thắng Mỹ là , cho đủ thứ, chút là thể ghi trong lòng.” Chu Hiểu Mai .
“Chuyện gì mà .” Bà Chu .
“Với tính cách của Thắng Mỹ, nó chắc chắn là đang bất mãn trong lòng. Hổ T.ử thể quen và cưới con gái Kinh thành, nhưng Thắng Cường , trong lòng nó thể suy nghĩ gì .” Chu Hiểu Mai .
“Cái đức hạnh của Thắng Cường, nó so với Hổ T.ử ? Hổ T.ử tự nhiên thể cưới, cũng sợ nuôi nổi . Còn Thắng Cường như , cà lơ phất phơ, ai mà thèm theo nó?” Bà Chu bực bội .
Trong lòng bà vẫn còn tức, mãi đến bây-giờ đứa cháu ngoại Hứa Thắng Cường vẫn qua đây xin út nó.
Khó khăn lắm mới đưa nó học, bây-giờ đuổi .
“Tóm con cũng quản họ, cũng ít quản thôi, thật là yên.” Chu Hiểu Mai .
Bà Chu sẽ nhỏ giọng hỏi: “Bên và nhà chồng tình hình thế nào, Đại Lâm định giới thiệu họ qua đây ?”
“Vâng, nhưng mợ họ định đến, là tuổi lớn, chỉ hai vợ chồng họ lớn của là ý định đó.” Chu Hiểu Mai .
“Mẹ nhớ đây hình như con , chị dâu họ lớn của con lắm?” Bà Chu hỏi.
“Không là . Sau đến, con định bảo họ ở xa một chút, nhờ Đại Lâm giúp tìm một chỗ xa xa, ở cùng một nơi.” Chu Hiểu Mai .
Anh họ lớn của Tô Đại Lâm là , hòa nhã, quan hệ với Tô Đại Lâm cũng , nhưng chị dâu thì .
Trước đây ở huyện, cô chê cô là nhà quê, cơ bản chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-483-tinh-nguoi-qua-lai.html.]
Còn mợ của cô vui vẻ giúp cô trông con, lúc đó cô , cũng tiện lúc nào cũng gửi con về nhà đẻ.
Mợ cô ý kiến gì, nhưng chị dâu họ ý kiến ít.
Thực nếu vì nể mặt mợ của Tô Đại Lâm, Chu Hiểu Mai cũng lười tiếp đón. giữa họ hàng cũng chỉ , những tình cảm thật sự trả .
Đại Lâm nhà cô từ nhỏ mồ côi, còn lắp. Nếu mợ chăm sóc, chắc bắt nạt c.h.ế.t .
Tuy Tô Đại Lâm lúc nhỏ cũng bắt nạt ít, nhưng tóm là bình an lớn lên. Hơn nữa mợ , dù là nhà cửa tiền lương của , đều chiếm một xu.
Một mợ như , ngay cả Chu Hiểu Mai khi gả về cũng kính trọng.
Cho nên dù quan hệ với chị dâu họ , nhưng Chu Hiểu Mai cũng gì.
“Khi nào họ sẽ qua?” Bà Chu hỏi.
“Không nữa, chắc năm nay đến , còn học cách bánh bao với mợ con, lẽ là sang năm.” Chu Hiểu Mai .
Tay nghề bánh bao của Đại Lâm nhà cô cũng là học từ mợ , đó tự sáng tạo thêm, thế là thành nghề nuôi sống gia đình.
Cho nên, Chu Hiểu Mai thật sự lý do gì nể mặt mợ của Đại Lâm. Hai vợ chồng họ thật sự bạc đãi Đại Lâm nhà cô.
Bà Chu : “Bảo Đại Lâm giúp tìm một chỗ, ở xa một chút. Còn cửa hàng, đến lúc đó cũng cách xa một chút, thể ở cùng một chỗ.”
“Con phố của chúng cửa hàng đều kín , nếu nơi khác tìm.” Chu Mẫu .
“Những chuyện Đại Lâm mà.” Chu Hiểu Mai .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
“Nếu họ tìm các con vay tiền thì ?” Bà Chu nhỏ giọng hỏi.
Chu Hiểu Mai : “Ít nhiều cũng cho mượn một ít, nhưng cũng mượn bao nhiêu. Chính chúng con mua nhà còn tiền đây.”
Hiện tại tiền tiết kiệm của nhà cô cũng một ít. Tiệm bánh bao buôn bán , Đại Lâm nhà cô cũng nỗ lực, buổi sáng đều sẽ đạp xe ba gác chở ít bánh bao bán, thu nhập tăng lên ít.
để mua một căn nhà sân, thì còn dành dụm lâu, ít nhất cũng hai ba năm nữa, dù cũng rẻ.
Bà Chu gì thêm, : “Ngày là Tết Trung thu , mua ít bánh trung thu về ăn.”
“Vâng ạ.” Chu Hiểu Mai liền đồng ý.
“Chuẩn cho Hổ T.ử một phần nữa, bảo nó mang qua, cũng là qua nhà họ Trần bên chơi.” Bà Chu thêm.
“Được, em là dì út cũng ủng hộ chứ.” Chu Hiểu Mai gì. Dịp lễ tết, để Hổ T.ử mang quà qua nhà gái chơi, đây là điều nên .
Tết Trung thu thoáng cái đến.
Năm nay Tết Trung thu muộn hơn năm hơn nửa tháng, thế nên gần tháng 10 mới là rằm tháng tám âm lịch.
Lâm Thanh Hòa bên vốn cũng chuẩn cho Hổ T.ử một phần, nhưng Chu Hiểu Mai mang qua một phần nữa, thì bà đưa phần cho bà Mã, bảo bà Mã cần mua nữa.
Chỉ là đang yên đang lành đón Trung thu, Hứa Thắng Mỹ kéo Hứa Thắng Cường qua. Lâm Thanh Hòa thật sự chịu thua.
Tâm địa của Hứa Thắng Mỹ nếu mà ngay thẳng, chỉ bằng sự mặt dày của cô , chắc chắn sẽ nên sự nghiệp.