Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 401: Cảm kích
Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:48:00
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mà thật, Hải Nam xây một căn biệt thự hai ba tầng để ở, dù cho mấy đứa con trai đều thành gia lập nghiệp thì vẫn ở thoải mái chán.
Lại xây thêm một cái hồ bơi lớn trong sân nữa, Lâm Thanh Hòa tự nghĩ cũng thấy ý kiến tồi chút nào.
Vì , bắt đầu tiết kiệm tiền thôi. Muốn qua bên đó mua một miếng đất xây một căn biệt thự như thì tốn kém ít .
Bữa cơm , Vương Nguyên dĩ nhiên là ăn đến cả chủ lẫn khách đều vui.
Không thể thừa nhận, Vương Nguyên là một kiến thức và tầm .
Cả nhà ai ghét cả. Rốt cuộc, một tiền bản lĩnh, khiêm tốn, lịch sự, thêm ba phần hào sảng, thẳng thắn thì ai ghét cho .
“Hồng Anh tiễn một đoạn nhé.” Lúc về, Vương Nguyên .
Chu Nhị Ni liếc một cái bảo Lâm Thanh Hòa cứ yên, còn thì ngoài tiễn Vương Nguyên.
“Anh đừng như nữa.” Chu Nhị Ni nhịn suốt cả quãng đường, cuối cùng cũng lên tiếng lúc sắp chia tay.
“Hửm?” Vương Nguyên cô, nhướng mày.
“Anh em đang gì mà.” Chu Nhị Ni thẳng .
“Người nhà em ai cũng quý .” Vương Nguyên thật.
“Nhà em nghèo.” Chu Nhị Ni mặc kệ , tiếp: “Nhà em thể so với nhà chú tư , ba em cũng chỉ là nông dân chữ, văn hóa, lịch sự như chú tư thím tư.”
“Ba em hiểu chuyện ?” Vương Nguyên cô, hỏi.
“Dĩ nhiên là !” Chu Nhị Ni trừng mắt : “Ba em tuy học, chỉ nông, nhưng cũng kiểu gây sự vô cớ. Hơn nữa, lúc em đến đây, em cũng dặn , em về quê lấy chồng, bên hợp với em !”
“Anh hiểu em đang lo lắng điều gì, nhưng em thì thật là khó quá. Nếu em hài lòng điểm nào ở , thể sửa, nhưng còn cảnh gia đình, nhà điều kiện thật sự , em hài lòng điểm thì bảo sửa thế nào đây?” Vương Nguyên .
Đây là khoe khoang, điều kiện nhà thật sự , cực kỳ , gia thế cũng hề tầm thường.
theo con đường của gia đình mà tự ngoài kinh doanh, coi như là tự lập. Dù , cho cùng vẫn là một nhà họ Vương, gia thế của gia đình cũng chính là của , đó là sự thật thể chối cãi.
“Em bảo sửa, chỉ là chúng hợp . Anh đừng đến nhà ông bà em nữa, cũng đừng đến nhà chú tư thím tư của em gì.” Chu Nhị Ni .
“Vậy là em sai . Anh thấy ông bà em đều là , bên nhà chú tư thím tư cũng đều là những phúc hậu, thật thà, còn là đối tác ăn của . Anh đến gần gũi hơn một chút thì vấn đề gì chứ?” Vương Nguyên hỏi .
“Anh nhất định chọc tức em mới !” Chu Nhị Ni , đành thốt lên.
“Không chọc tức em , thương em còn hết.” Vương Nguyên cô .
Chu Nhị Ni thèm để ý đến , định về, nhưng dừng bước, : “Nhà em nghèo, bao giờ nghĩ sẽ gả nhà giàu. Cuộc sống của giàu, em cũng quen . Những thứ quen thuộc, với em là những điều xa vời. Anh thấy chúng thật sự thể ?”
Ít nhất thì cô cảm thấy .
Đây là cô đang mẩy. Ở Kinh thị càng lâu, sách càng nhiều, cô càng hiểu rõ cái gì gọi là khác biệt môn đăng hộ đối.
Thím tư cũng từng , vòng tròn của thì đừng dễ dàng bước , nếu chẳng những hòa nhập mà còn vòng tròn cũ của từ chối.
Thành thật việc của , vun đắp cho những gì xung quanh , đó mới là hạnh phúc bình dị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-401-cam-kich.html.]
Chu Nhị Ni hiểu những lời của thím tư. “Trong lý tưởng của em, là tìm một tương đương với , em thua kém quá nhiều, mà cũng thua kém em, ngang tài ngang sức.” Chu Nhị Ni thêm.
“Em tưởng đây là đ.á.n.h trận ?” Vương Nguyên bật .
đó, nghiêm túc: “Anh lớn hơn em ít, hiểu nhiều hơn em, từng trải cũng nhiều hơn, đó là chuyện bình thường. Hơn nữa, là đàn ông. Tuy xã hội mới phụ nữ thể gánh vác nửa bầu trời, nhưng dù ở thời đại nào, đàn ông vẫn là trụ cột trong nhà. Vì , đàn ông kiếm tiền, thể để vợ vất vả . Anh em lo lắng điều gì, nhưng cũng cho em , những lo lắng đó của em đều cần thiết. Anh cưới em, cũng điều kiện nhà em thế nào, nhưng những điều đó quan trọng. Người cưới, chỉ là em thôi.”
Mãi đến tháng mười một, Lâm Thanh Hòa mới chuyện Vương Nguyên đang theo đuổi Chu Nhị Ni.
Là do Hổ T.ử và Cương T.ử về kể .
Vương Nguyên đến đón Chu Nhị Ni ở lớp học buổi tối mấy hôm , hình như là đang theo đuổi chị họ Nhị Ni thì ?
“Mấy hôm á? Sao bây giờ các con mới ?” Lâm Thanh Hòa trừng mắt hai đứa.
Rõ ràng như , cái gì mà "hình như đang theo đuổi"? Rõ ràng là đang theo đuổi còn gì!
“Anh là ngang qua, tiện thì đưa bọn con về một đoạn, bọn con tưởng thật nên gì. Tối nay đến nữa, lúc bọn con mới thấy gì đó đúng.” Hổ T.ử và Cương T.ử đều chút áy náy.
Chuyện xảy ngay mắt mà cả hai đứa hề nghĩ đến phương diện đó.
“Thế Nhị Ni thái độ thế nào?” Lâm Thanh Hòa hai đứa kinh nghiệm tình cảm, còn ngây thơ, nghĩ đến cũng là bình thường, nên trách móc nhiều, chỉ hỏi tiếp.
“Không ạ.” Hổ T.ử và Cương T.ử đều rõ, họ còn chẳng nghĩ đến chuyện đó thì để ý thái độ của Chu Nhị Ni ?
Chỉ là vì Vương Nguyên biểu hiện quá rõ ràng, tối nay hai em mới nhận .
Thế là vội vàng chạy về báo ngay.
“Hai thằng ngốc .” Lâm Thanh Hòa bực , đúng là hỏi một đằng trả lời một nẻo: “Chẳng lanh lợi chút nào, mà tìm vợ?”
“Mợ út, tụi con bây giờ lo tìm vợ . Cứ về làng cửa nhà là cả đống đến mai ngay.” Hổ T.ử thì dày mặt bằng, Cương T.ử em trai .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Lâm Thanh Hòa mắng: “Cậu chỉ chút tiền đồ đó thôi , cưới một cô gái Kinh thị ?”
“Thôi ạ, lỡ cưới bà tổ về thì khổ.” Cương T.ử .
“Sao thế, còn phân biệt vùng miền ? Ai con gái Kinh thị đều kiêu căng như ? Chẳng qua là do bản lĩnh thôi.” Lâm Thanh Hòa bực .
Bà chuyện của Hổ T.ử và Cương T.ử nữa, dù cũng còn sớm. Thay đó, bà nghĩ đến chuyện của Chu Nhị Ni và Vương Nguyên.
Về phòng, bà vẫn chút khó hiểu, liền với Chu Thanh Bách: “Vương Nguyên để ý Nhị Ni từ lúc nào nhỉ?”
Đã đến tận lớp học buổi tối đón , chắc chắn là một thời gian. nghĩ , bà chẳng nhớ là bắt đầu từ khi nào.
“Hỏi Nhị Ni thử xem.” Bà thì Chu Thanh Bách càng .
Lâm Thanh Hòa dĩ nhiên là hỏi Nhị Ni. Sáng hôm , bà dậy sớm, cùng Chu Thanh Bách đến mở cửa hàng, lên lầu hai tìm Nhị Ni chuyện.
“Thím tư, hôm nay thím đến sớm ?” Chu Nhị Ni ngạc nhiên hỏi.
“Thím đến tìm con đây.” Lâm Thanh Hòa thẳng.
Chu Nhị Ni lúc đầu còn khó hiểu, nhưng ngay đó như nghĩ điều gì, sắc mặt liền tái .