Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 358: Con trai cả trở về
Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:42:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Khải về nhà ngày hai mươi ba tháng chạp.
Cậu về từ sáng sớm, lúc đó Lâm Thanh Hòa vẫn còn đang ngủ. Vừa tỉnh dậy, cô thấy đang ghế sô pha trong phòng khách xem TV.
Lâm Thanh Hòa ngẩn một lúc, : "Con cả?" Cô chắc chắn rằng vì quá nhớ con trai mà sinh ảo giác.
"Mẹ," Chu Khải nhướng mày, gọi một tiếng.
À, thể xác định là thật về, cô đang mơ.
Lâm Thanh Hòa tới con trai cả, : "Sao đen thế ?"
Chu Khải thật sự đen, da đen mấy tông, dù đông cũng dưỡng , vẫn đen nhẻm.
thể , cả toát lên khí chất vô cùng rắn rỏi.
"Huấn luyện ạ," Chu Khải gọn.
Lâm Thanh Hòa hiểu , hỏi: "Ăn sáng ? Ba con và con về ?"
"Con qua tiệm sủi cảo mới về," Chu Khải gật đầu: "Đợi dậy con một cái, con sẽ qua bên nhà bà nội xem ."
"Vậy con , trưa hầm cho con món bao t.ử heo hầm gà," Lâm Thanh Hòa .
Chu Khải . Lúc ở tiệm sủi cảo, em trai kể ít, mấy ngày nay cứ nhắc đến suốt, bây giờ về , chắc sẽ cưng như trứng mỏng.
Chu Khải qua nhà bà nội, còn Lâm Thanh Hòa khi rửa mặt xong liền đến tiệm sủi cảo ăn sáng, đó bắt đầu xử lý món bao t.ử heo hầm gà.
Bà Mã vui vẻ : "Tiểu Khải dạo trông rắn rỏi thật đấy."
"Rắn rỏi ít, chỉ điều đen như cục than, mà lấy vợ ," Lâm Thanh Hòa chê.
Đừng thấy cô vẻ ghét bỏ như , nhưng trong lòng thì con trai cô khỏi bàn, ai dám chê thử xem?
Bà Mã liền : "Lo gì mà lo chuyện lấy vợ, với như Tiểu Khải, chị cứ yên tâm, cả đống cô gái tinh mắt gả cho đấy."
Lâm Thanh Hòa , nhanh nhẹn bắt đầu xử lý bao t.ử heo và gà.
"Đây là món ăn kiểu gì thế?" bà Mã hiểu.
"Nhồi thịt gà trong bao t.ử heo hầm, ngon lắm, còn bổ dày. Bác thỉnh thoảng cũng thể hầm cho ăn," Lâm Thanh Hòa .
Nhìn hình rắn chắc của con trai, Lâm Thanh Hòa tự nhiên thức ăn ở trường sẽ tệ, nhưng dù , cô vẫn chút đồ ngon để bồi bổ cho .
Không chỉ bao t.ử heo hầm gà, Lâm Thanh Hòa còn ngoài mua một cái đầu heo về, trưa nay ăn món , còn món để dành đến tối.
Con trai cả thích ăn thịt đầu heo kho tàu, bây giờ về, .
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Chu Quy Lai mà ngưỡng mộ thôi: "Anh cả sướng thật, đúng là cả nhà cưng chiều."
"Em mà xa nhà lâu như mới về, và tụi cũng sẽ cưng chiều em thôi," Chu Toàn .
Chu Nhị Ni đang phụ giúp thím Tư, mím môi : "Anh Đại Oa về, bên nhà bà nội chắc cũng vui lắm."
Bố Chu tự nhiên là vui mừng. Đứa cháu trai trưởng giỏi giang nhất về, hai ông bà già vui mừng khôn xiết.
Đừng thấy nhiều cháu trai cháu gái, nhưng Chu Khải là cháu trưởng đích tôn, bố Chu vô cùng yêu quý.
Cho nên dù ngày xưa nguyên chủ chuyện gì, nhưng chỉ cần dựa đứa con trai , cũng đủ tự tin.
Cháu trai trưởng về, Chu còn đỏ cả mắt.
"Cũng vất vả quá. Trước lúc ba con bộ đội, bà cũng thấy vất vả, bây giờ Đại Oa con , bà thương lắm," Chu kéo tay cháu trai . Bố Chu tuy cũng vui, nhưng tuyệt đối sẽ cản trở sự tiến bộ của cháu, liền bực bội : "Bà thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-358-con-trai-ca-tro-ve.html.]
"Sao nào, hai câu cũng ?" Chu liền trừng mắt.
Chu Khải : "Bà ơi, thật ở trường khổ như bà nghĩ , con còn xin tăng độ khó huấn luyện nữa đấy."
Cậu thật sự xin tăng độ khó, theo tiêu chuẩn của bộ đội đặc chủng. Cậu thích nghi , hơn nữa còn một cảm giác tận hưởng khác trong đó.
Cậu thích kiểu huấn luyện như .
Thế nên các bạn cùng phòng gọi là kẻ nghiện đặc huấn.
"Sao con còn tăng độ khó nữa, thành là , tăng độ khó vất vả lắm ?" Chu hỏi.
"Cũng ạ," Chu Khải chịu nổi những câu hỏi kiểu của bà, liền chuyển chủ đề: "Tiệm bánh bao của út dì út buôn bán thế nào ạ?"
"Buôn bán khá , còn bà và ông giúp trông Thành Thành bọn nó, nên họ xuể," Chu .
"Vậy thì , ở bên chăm chỉ , sẽ tệ ," Chu Khải gật đầu.
Mẹ Chu liền : "Dì út của con đây còn chút lo lắng, nhưng bây giờ thì lo nữa, vui lắm. Mẹ con cũng chiếu cố nó, thỉnh thoảng đều cho nó lấy quần áo bán hàng rong, dì út con cũng kiếm ít."
Chu Khải .
"Trưa nay ở đây ăn cơm nhé?" Chu .
"Không ăn ở đây ạ, bà nội và cứ ăn . Mẹ con món bao t.ử heo hầm gà bảo là để bồi bổ dày cho con, con về nhà ăn," Chu Khải .
Mẹ Chu cũng tay nghề của nhà chú Tư, gật đầu : " là nên bồi bổ cho con thật ."
"Mùa đông ở đây lạnh lắm, bà nội và quen ạ?" Chu Khải hỏi họ.
" là lạnh hơn ở quê nhiều, nhưng cũng đến nỗi cóng. Mẹ con còn mua cho hai ông bà mỗi một bộ áo bông, quần bông mới, còn một đôi giày bông lớn, ấm lắm," Chu tươi .
Bố Chu định gì cũng bà giành hết, nhưng cũng chấp nhặt.
Chu Khải ở đây một lúc lâu, đó cùng bố Chu ngoài, đến tiệm bánh bao của Tô Đại Lâm.
Thực cần bố Chu dẫn, nhưng ông cũng ngoài dạo, nên để ông dẫn .
Ngay ngoài cửa, họ gặp ông Hồ hàng xóm. Ông Hồ đang quét tuyết, thấy liền hỏi: "Ông Chu , thanh niên cao lớn là ai thế?"
"Cháu trai trưởng nhà , Tiểu Khải đấy. Đây là ông Hồ," bố Chu liền giới thiệu.
"Chào ông Hồ ạ," Chu Khải cũng lễ phép chào.
" là một trai cao lớn, còn cao thế . ông bà học trường quân đội ?" ông Hồ hỏi.
Rõ ràng là bố Chu ngày thường khoe ít, nhưng Chu Khải cũng phối hợp, gật đầu : "Vâng ạ, bây giờ nghỉ nên con về ăn Tết cùng ông bà."
"Chàng trai trẻ hiếu thảo," ông Hồ gật đầu.
Bố Chu liền mãn nguyện dẫn cháu trai trưởng qua tiệm bánh bao.
Bà Hồ từ trong nhà , : "Ông mới chuyện với ai thế?"
"Ông Chu đấy, cháu trai trưởng của ông về , sang thăm ông bà. Một thanh niên cao lớn thật," ông Hồ .
"Cao bao nhiêu?" bà Hồ liền tò mò hỏi.
"Còn cao hơn con trai nửa cái đầu, đoán đến 1m9 thì cũng kém bao nhiêu," ông Hồ : "Hơn nữa trông cũng sáng sủa, rắn rỏi lễ phép. Ông Chu sướng ."
Bà Hồ liền ngưỡng mộ. Ngày thường bà ít Chu nhắc đến đứa cháu trai trưởng , ngờ ưu tú như .