Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 343: Điện báo
Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:42:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cái giá đúng là "giá trời".
Thử nghĩ xem, ở huyện, cửa hàng của Lâm tam lúc đó giá bao nhiêu? Cái mà ba Chu mua giá bao nhiêu?
Kinh thị xét cho cùng vẫn là Kinh thị. Mặc dù thời điểm mới chủ trương để một bộ phận giàu lên kéo theo những còn , chênh lệch giàu nghèo lớn, nhưng một khác biệt vốn tồn tại từ .
Giá mặt bằng ở đây chính là như .
"Chắc là cần từng đó," Chu Thanh Bách thật. Điều là, nếu thật sự thiếu tiền, khi họ cũng chẳng bán. Anh chỉ em gái và : "Cùng Đại Lâm chăm chỉ kiếm tiền , dù mua cái thì cũng mua một chỗ khác."
Theo lời vợ , mấy năm nay nếu mua, sẽ càng ngày càng đắt. Đặc biệt là cái giá nhà trời của đời , trong mắt Chu Thanh Bách, buôn bán cái gì mới mua nổi một cửa hàng, một căn nhà.
Vì , vẫn khuyên em gái và em rể nhanh ch.óng kiếm tiền mà mua.
"Anh Tư, chị định mua ạ?" Chu Hiểu Mai hỏi.
"Tự nhiên là tính toán, chờ tiền sẽ mua cửa hàng tiệm sủi cảo của Thanh Bách," Lâm Thanh Hòa mà hề chớp mắt.
Lợi nhuận của tiệm sủi cảo ngoài rõ lắm, nhưng việc kinh doanh của tiệm quần áo thì cực kỳ . Bình thường sổ sách là do Nhị Ni ghi chép, nhưng doanh thu mỗi ngày lớn, đó là còn trừ vốn. Tuy là kiếm tiền, nhưng cụ thể kiếm bao nhiêu thì cũng rõ ràng.
"Vậy tụi em cũng sẽ cố gắng, xem thể mua một cái !" Chu Hiểu Mai nghiêm túc .
"Đắt quá, là chờ xem , rẻ hơn thì ?" Chu xen .
"Sau sẽ chỉ càng ngày càng đắt thôi," Chu Thanh Bách lắc đầu .
Ngồi ở đây một lúc, Chu Thanh Bách liền cùng Tô Đại Lâm nhà tắm công cộng.
Lâm Thanh Hòa hỏi Chu Hiểu Mai và Chu , Chu , nên cô cũng cùng Chu Hiểu Mai.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Chu Hiểu Mai đầu tiên kỳ lưng cho chị dâu, đó Lâm Thanh Hòa kỳ lưng cho cô.
"Chị dâu Tư, cách nào để chuyển hộ khẩu của tụi em lên đây ạ?" Chu Hiểu Mai hỏi.
Sau khi đến đây sống, cô thực sự thích nơi , hơn nữa còn lên kế hoạch mua cửa hàng, thì phát triển ở quá rõ ràng.
Vì , cô giải quyết vấn đề hộ khẩu.
"Chuyện dễ ," Lâm Thanh Hòa lắc đầu.
Dù là đời hiện tại, việc chuyển hộ khẩu đều dễ dàng.
"Cứ tạm thời như , việc học của bọn nhỏ thành vấn đề là , những thứ khác quan trọng," Lâm Thanh Hòa : "Nếu tin tức gì, chị sẽ báo cho các em đầu tiên."
Bà Mã và ông Mã để đưa Mã Thành Dân về đây cũng chạy vạy ít. Cô bà Mã , tốn hơn hai nghìn đồng mới chuyển hộ khẩu thành công, gần như là bộ tiền tiết kiệm cả đời của hai ông bà.
bây giờ chuyển về , tiền đó coi như cũng đáng giá.
Lâm Thanh Hòa Chu Hiểu Mai cũng tốn nhiều tiền như để chuyển hộ khẩu.
Có tiền đó gì mà , để hãy tính.
Chu Hiểu Mai tự nhiên là tin tưởng chị dâu , : "May mà chị ở đây, thì hai vợ chồng em chắc chắn dám đến ."
"Bây giờ vất vả một chút, cùng út chăm chỉ ăn, sẽ đến nỗi nào ," Lâm Thanh Hòa .
Vật ly hương quý, nhân ly hương tiện. Rời xa quê cha đất tổ dễ dàng như .
bây giờ thật sự là thời điểm . Đời gọi thời kỳ là thời đại khắp nơi đều là vàng. Ở trong thời đại , dù chỉ mở một tiệm bánh bao, nhưng đem tiền kiếm chuyển thành bất động sản, thì cũng cần lo lắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-343-dien-bao.html.]
"Vâng, em và Đại Lâm sẽ chăm chỉ ăn," Chu Hiểu Mai gật đầu.
Tắm rửa thoải mái xong , Chu Thanh Bách và Tô Đại Lâm đợi ở ngoài. Chu Hiểu Mai và Tô Đại Lâm trở về, Lâm Thanh Hòa cũng cùng Chu Thanh Bách xách túi quần áo về nhà.
"Thằng cả trời đ.á.n.h, lâu như mới một lá thư về," đường về nhà, Lâm Thanh Hòa liền phàn nàn với Chu Thanh Bách.
Từ khi trường quân đội, chỉ gửi về một lá thư báo bình an, đó mấy tháng nay bặt vô âm tín.
"Bên đó kỷ luật nghiêm, chuyện gì thì sẽ dễ tin tức ," Chu Thanh Bách thấy gì lạ.
Lâm Thanh Hòa cũng , nhưng đó là đứa con trai nuôi lớn, dù tin tưởng nó, nhưng con ngàn dặm, ở nhà lo.
Đừng thấy cô năng thoải mái, trong lòng lo lắng cho .
thời điểm vẫn còn nhiều gián điệp, nên trường quân đội bên đó đặc biệt nghiêm ngặt.
Vì thế cô cũng đành thôi.
là do hai con tâm linh tương thông , ngày hôm , khi Lâm Thanh Hòa tan học, liền đồng nghiệp gọi cô điện thoại.
Vừa thấy là giọng của thằng con trời đ.á.n.h, Lâm Thanh Hòa liền xối xả một trận: "Thằng nhóc con, cuối cùng mày cũng gọi điện thoại về hả? Mày mày bao lâu liên lạc với gia đình ? Có bà nội mày và đều lo cho mày ? Trong lòng mày còn cái nhà hả? Cánh cứng , tự bay ?"
Chu Khải còn kịp gì bà đanh đá của mắng cho một trận.
Mấy bạn học bên cạnh đều nhịn mà bật .
Bị Chu Khải đá cho một cái, họ mới nín . Cậu lau mặt, bất đắc dĩ : "Mẹ, bên cạnh còn bạn học nữa."
"Hừ!" Lâm Thanh Hòa lúc mới hừ một tiếng, hỏi: "Ở bên đó thế nào ?"
"Bên thứ đều , đừng lo. Bà nội và đều đến Kinh thị ạ?" Chu Khải hỏi.
"Đến hết , cả nhà út con cũng đến . Khi nào các con nghỉ?" Lâm Thanh Hòa hỏi.
"Mẹ là nhớ con ạ?" Chu Khải liền toe toét .
"Thằng nhóc con ," Lâm Thanh Hòa mắng, nhưng thật sự chút nhớ thằng bé, lẽ là vẫn quen với việc xa cách .
"Tụi con vẫn nghỉ, hôm nay nghỉ nửa ngày nên mới thời gian gọi điện cho đây," Chu Khải .
"Huấn luyện nghiêm khắc ?" Lâm Thanh Hòa nhịn hỏi.
"Cũng tàm tạm, quá nghiêm khắc , con chịu hết," Chu Khải .
"Bên đó của con nhận bưu phẩm ?" Lâm Thanh Hòa hỏi.
"Được ạ," Chu Khải gật đầu.
Lâm Thanh Hòa liền : "Vậy mấy ngày nữa gửi ít đồ qua cho con, nhớ nhận nhé."
Cô lải nhải thêm ít chuyện khác, lúc mới lưu luyến cúp máy.
Bên cạnh, một cô giáo lớn tuổi cũng Chu Khải, đây chuyện tuyên bố trường Lâm Thanh Hòa là gây động tĩnh nhỏ, cũng khó.
Bà : "Nhớ con trai ?"
"Lúc nó ở bên cạnh thì thấy gì, giờ trường quân đội mấy tháng trời, ngoài một lá thư báo bình an, mãi đến hôm nay mới gọi điện về," Lâm Thanh Hòa cảm khái.
"Thằng bé cũng tiền đồ, hơn nữa ở nơi đó cũng cần lo lắng," cô giáo cũng là , con trai đỗ trường ở đây, học ở nơi khác, cũng đồng cảm, an ủi.