Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 290: Không thiếu tiền

Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:39:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Lãi ít một chút cũng , miễn khách ăn no là ,” Chu Thanh Bách băm nhân .

 

Bà Mã càng thêm khâm phục . Tối về, bà kể với chồng: “Chẳng trách nuôi mấy đứa con ngoan như Tiểu Khải, cả hai vợ chồng đều bụng.” Không hề gian dối trong kinh doanh. Sủi cảo nhiều nhân như , nhà ăn còn thấy tiếc, huống chi là bán. Hơn nữa, sủi cảo cần bao nhiêu nhân, bao nhiêu bột mì đều tính cả, như đúng là lãi bao nhiêu.

 

Thế là, khi bạn già ghé qua hỏi thăm, bà Mã liền : “Chú út nhà Tiểu Khải thật thà lắm, sủi cảo nhân thì nhiều, lãi bao nhiêu. Lại còn thuê tốn hai mươi đồng, đoán trừ tiền thuê nhà các thứ, chắc cũng chẳng kiếm bao nhiêu.”

 

“Kiếm bao nhiêu mà còn thuê cả bà ?” Người bạn già tin.

 

“Chẳng vì bận quá , một chú xoay xở hết . Bà tin thì mai cứ qua ăn thử một bát mà xem, đảm bảo bà cũng khen một tiếng thật thà,” bà Mã .

 

Đừng , ngày hôm , bạn già của bà đến thật. Chu Thanh Bách đối xử bình đẳng, bưng lên một bát đầy đặn. Bà bạn ăn xong cũng thấy thỏa mãn, : “Phần ăn đúng là ít.”

 

“Chứ nữa,” bà Mã gật đầu.

 

Người bạn già của bà Mã liền hỏi Chu Thanh Bách: “Một bát sủi cảo như lãi chú?”

 

“Không lãi bao nhiêu ạ,” Chu Thanh Bách liếc bà, đáp.

 

“Thế chú còn ?” Bà cụ .

 

“Không cái thì gì ạ? Cũng công việc khác,” Chu Thanh Bách .

 

“Sao chú cho ít nhân ?” Bà cụ .

 

“Cho ít thì khách ăn no ạ. Mở cửa kinh doanh, thật thà với , lãi ít một chút cũng ,” Chu Thanh Bách . Anh thêm rằng dù lãi nhiều nhưng kiếm uy tín cũng là . Lời học từ vợ . Lãi ít nhưng bán nhiều, dù lãi thực sự ít nhưng doanh thu cũng sẽ tăng lên. Lại còn thể tạo dựng danh tiếng và uy tín. Người khác thấy quán đông cũng sẽ ăn. Vợ học thức, gọi đó là hiệu ứng tâm lý bầy cừu. Càng đông , sẽ càng cảm thấy ngon. những điều cần giải thích với ngoài.

 

Một con trai của bà bạn già cũng đang ý định kinh doanh tự do, nếu bà cũng sẽ đến ăn và hỏi han. Bà liền hỏi Chu Thanh Bách tiền thuê mặt bằng là bao nhiêu. Chu Thanh Bách cũng một con phổ biến bên ngoài. Ngoài ông Vương ở thư viện, thực sự ai cửa hàng chính là của nhà .

 

Đợi bà cụ , bà Mã mới nghi hoặc : “Con trai bà cũng tự mở một quán đấy chứ, hỏi nhiều thế gì.”

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Chu Thanh Bách : “Chắc là định kinh doanh cá thể.” lẽ sẽ bán sủi cảo, vì ăn sủi cảo của , áp lực sẽ lớn. Trong cùng ngành, gần như ai thể cạnh tranh với quán của .

 

Chu Thanh Bách mấy bận tâm, khách hàng đến, liền luộc sủi cảo.

 

Quán sủi cảo của Chu Thanh Bách kinh doanh ngày càng phát đạt, còn Lâm Thanh Hòa ở trong trường cũng như cá gặp nước. Vì chất lượng giảng dạy cao, lối chuyện dí dỏm, nên hễ trường buổi diễn thuyết nào, cô đều mời lên. Vừa xinh , học thức, cô dần trở thành gương mặt đại diện cho Đại học Bắc Kinh.

 

Đó cũng chính là vị trí mà Trần Tuyết, từng vứt bỏ chồng ở quê và phá t.h.a.i với một bạn học trong trường, luôn ao ước. Đại học Bắc Kinh thể để một như cô gương mặt đại diện .

 

Hôm nay, khi Lâm Thanh Hòa tan học, Trần Tuyết đến tìm cô. Lâm Thanh Hòa cũng ngờ Trần Tuyết tìm . So với vẻ kiêu ngạo, hăng hái lúc mới nhập học, Trần Tuyết bây giờ trông vẻ sa sút nhiều. lưng cô vẫn thẳng tắp.

 

“Cô chuyện với ?” Trần Tuyết cô.

 

Lâm Thanh Hòa chẳng gì để với cô cả: “Nếu là chuyện ngoài học tập thì cần.” Cô hứng thú Trần Tuyết về bất kỳ chủ đề nào khác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-290-khong-thieu-tien.html.]

Trần Tuyết mím môi cô: “Làm cô thuyết phục nhà trường cho nghiệp sớm ?”

 

“Cô thể hỏi lãnh đạo nhà trường,” Lâm Thanh Hòa , bỏ .

 

Vương Lệ lúc từ phòng học , thấy liền chạy đến cùng Lâm Thanh Hòa, hỏi: “Sao , tớ thấy cô tìm chuyện?”

 

“Hỏi tớ thuyết phục trường cho nghiệp sớm,” Lâm Thanh Hòa .

 

Vương Lệ tỏ vẻ hiểu . Lâm Thanh Hòa liền hỏi: “Sao , chuyện gì ?”

 

“Cô chia tay ,” Vương Lệ bĩu môi.

 

“Chia tay? Lúc còn thề non hẹn biển lắm ,” Lâm Thanh Hòa mỉa mai.

 

Vương Lệ : “Anh cặp kè với một cô khác, hình như bắt quả tang tại trận, thế là ầm lên, bây giờ thì chia tay .”

 

Lâm Thanh Hòa lắc đầu: “Kệ cô , tớ cửa hàng .”

 

“Cậu , nhưng chiều tối nhà tắm công cộng ?” Vương Lệ hỏi.

 

“Có,” Lâm Thanh Hòa đồng ý. Bây giờ cô quen với nhà tắm công cộng, thể , việc tắm chung với thực sự thoải mái.

 

Lâm Thanh Hòa đến cửa hàng. Ba em Chu Khải, Chu Toàn, Chu Quy Lai đến từ sớm. Cả nhà cùng bà Mã ăn cơm.

 

“Ông Vương bảo con ăn xong mang cho ông một phần sủi cảo qua,” Chu Khải ăn xong liền .

 

“Thằng nhóc , sớm, mang qua về ăn chẳng lẽ cho con ăn ?” Lâm Thanh Hòa mắng yêu.

 

Cô cũng ăn gần xong, đặt bát đũa xuống luộc một bát sủi cảo, bảo Chu Khải mang : “Không lấy tiền của ông Vương đấy!”

 

“Con lấy thì ông Vương ăn . Mẹ đừng để ý mấy chuyện đó, ông Vương thiếu chút tiền ,” Chu Khải xua tay, xách cặp l.ồ.ng mang cho ông Vương.

 

“Không nuôi thằng nhóc ngốc nữa,” Lâm Thanh Hòa với bà Mã.

 

Bà Mã : “Tiểu Khải sai, ông Vương đúng là thiếu chút tiền , đừng so đo nhiều như .” Những hàng xóm láng giềng như họ đều , ông Vương khi trở về trợ cấp nhiều tiền, còn bồi thường cho những đồ vật hư hỏng trong thời gian , nên ông Vương thực sự thiếu tiền.

 

“Căn nhà đó và cửa hàng đều là nhờ ông Vương giúp đỡ, nếu cả nhà cháu bây giờ chắc dọn đến . Ăn một bữa sủi cảo của cháu mà còn lấy tiền ,” Lâm Thanh Hòa bất đắc dĩ .

 

Bà Mã , thuận miệng : “ thấy ông Vương quý nhà cô lắm đấy, là kết nghĩa với ông ?”

 

“A?” Lâm Thanh Hòa ngẩn , cô thực sự từng nghĩ đến vấn đề .

 

“Không ạ, sẽ cho rằng chúng cháu nhòm ngó tài sản của ông Vương,” Lâm Thanh Hòa sững sờ một lúc vội vàng lắc đầu. Ông Vương ở thư viện Đại học Bắc Kinh chính là một phú ông giàu nhưng khiêm tốn thực thụ. Tiền thì bao nhiêu, nhưng Lâm Thanh Hòa , ông Vương còn một căn tứ hợp viện hai gian. Chỉ riêng một căn tứ hợp viện đủ thấy sự giàu . Hiện tại ông đang cho thuê, mỗi tháng cũng thu ít tiền. Có thể , ông Vương thực sự thiếu tiền.

 

 

Loading...