Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 263: Chu Thanh Bách đi thăm
Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:39:09
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
bây giờ thời gian rảnh đó.
Cuộc sống ở trường thật sự bận rộn, và năm nay ở quê nhà, sự đổi cũng lớn.
Đầu tiên là các thanh niên trí thức trở về thành phố, nhiều về bằng con đường riêng của , còn một ít về, đây là tạm thời giữ , nhưng rõ ràng sẽ ở lâu.
Bởi vì xu thế cảm nhận , trở về chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Lòng dân trong làng chút phân tán, nhưng sản xuất tổng thể ảnh hưởng.
sự đổi lớn nhất trong làng chính là, gia súc nhiều hơn.
Số lượng gia đình nuôi gà tăng gấp đôi. Bố Chu năm nay xuống đồng, ông chăn bảy tám con vịt xuống sông, bữa trưa bảo Chu mang qua, cả ngày về nhà, tìm một chỗ mát mẻ để nghỉ.
Chập tối, lúc mới vội vàng đuổi đàn vịt về.
Bây giờ còn chỉ là vịt choai choai, còn đẻ trứng, chờ lớn lên, lúc đó chú ý, để tránh đẻ trứng ở bên ngoài.
Vốn định chỉ nuôi bốn năm con, nhưng bố Chu quá ít, vất vả, trực tiếp nuôi bảy tám con.
Dù cũng cần nhà cho ăn, đuổi sông ăn cá con, tôm con là , nếu thói quen thì cắt bỏ.
Hơn nữa Chu Thanh Bách phản đối, vì thế liền nuôi nhiều vịt như .
Còn gà ở sân , cũng nuôi ít.
trong làng cũng gần giống như , ai ai là .
Còn về một ý đồ tố cáo, bên cũng quản, dù như , thật sự chỉ làng họ Chu.
Hơn nữa từ khi bốn hạ bệ, còn thịnh hành kiểu cũ đó nữa.
Chu Thanh Bách từ ngoài đồng về, hai em Nhị Oa và Tam Oa nấu xong đồ ăn, : “Bố, thịt khô và lạp xưởng để đều ăn hết , nhà từ hôm nay bắt đầu, thắt lưng buộc bụng sống qua ngày.”
Mẹ chúng nó khi ít thịt khô, đều để lâu, hơn nữa cũng ăn tiết kiệm, chỉ là ăn đến gần đây mới hết.
Chu Thanh Bách : “Ngày mai sẽ thịt.”
Anh qua đặt với chị Mai, rạng sáng đêm nay sẽ xách một ít về.
Hôm nay tự nhiên liền ăn tạm.
Một đĩa trứng xào, một đĩa cải thìa, đó ăn cùng bánh bao, cũng cứ như , nhưng thực cũng tồi.
Đương nhiên so với lúc chúng nó ở đây, chắc chắn là bằng.
Mẹ Chu tiên gắp cho bố Chu một phần để riêng , đó bà cùng con trai và các cháu ăn , ăn xong mang qua cũng muộn.
“Bố, khi nào bố qua thăm ạ?” Trên bàn cơm, Tam Oa hỏi.
“Dạo rảnh ?” Mẹ Chu cũng về phía con trai.
“Không rảnh.” Chu Thanh Bách lắc đầu.
Anh qua thăm vợ , nhưng mùa cày cấy vụ xuân vốn dĩ bận, hơn nữa cũng mất nhiều ngày như , chắc chắn là .
nếu gặp trời mưa, thể qua một chuyến.
Dù lúc mưa một trận là bảy tám ngày, một chuyến về.
Chu Thanh Bách bây giờ chỉ mong trời mưa, nhưng đừng chứ, thật sự để mong . Vào cuối tháng Năm, gần tháng Sáu, trời bắt đầu âm u.
Cảm giác đó trong làng đều cảm nhận , chắc chắn là sắp mưa to.
Lúc hoa màu trong ruộng đều lớn khỏe, cũng sợ mưa như . Chu Thanh Bách trời, liền qua tìm đội trưởng.
Nói chuyện xin nghỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-263-chu-thanh-bach-di-tham.html.]
Đội trưởng cũng hiểu , vợ ở kinh thành một nơi như , thể qua thăm?
Đặc biệt là một vợ xinh , hào phóng, văn hóa như vợ của Thanh Bách, chừng chào đón đến mức nào.
Đội trưởng : “Hay là ngày mai lên đường , sớm cũng về sớm một chút, cuối tháng là vụ hè .”
“Vâng ạ.” Chu Thanh Bách thể đồng ý.
Đạp xe qua tìm chị Mai, rạng sáng mua ít thịt heo.
Vào ban đêm, Chu Thanh Bách liền qua, mua cho con trai và bố mấy cân thịt ba chỉ và hai cân mỡ heo lớn để rán lấy dầu, ngoài còn hai cái sườn. Sau đó sáng sớm, liền xách theo giấy giới thiệu xuất phát.
Lúc mới lên tàu hỏa, thành phố đổ mưa to.
Anh về phía mây đen hướng làng , chỉ sợ lúc xuất phát bao lâu, bên làng cũng mưa to.
Mưa trong làng đúng là nhỏ, bố Chu cũng khỏi cửa, ở nhà đợi.
Nhị Oa và Tam Oa cũng đều cần học.
“Bố chắc ướt nhỉ?” Nhị Oa .
“Đi sớm như , ướt đến bố .” Tam Oa chắc chắn gật đầu .
“Bố mua nhiều thịt heo về như , trưa nay ăn gì?” Nhị Oa .
“Xào một ít thịt ba chỉ, một ít cải thìa là .” Tam Oa .
Hai em cũng cần bà nội tay, liền bếp bận rộn. Đầu tiên là rán mỡ heo, đó thái một miếng thịt ba chỉ ướp muối chiên qua, cho đến khi vàng thơm là .
Lại cho cải thìa nồi, cần cho dầu, xào món ăn liền ngon.
Đây là chúng nó dạy.
Ngoài còn nấu một nồi canh sườn rong biển, dù bố chúng nó ở nhà, còn chúng nó và ông bà nội, cũng thể ăn uống qua loa.
Hơn nữa thịt cũng để lâu, tự nhiên là ăn nhanh.
Trong nhà bên đều cần lo lắng, hai thằng nhóc lanh lợi, thể ngược chăm sóc ông bà nội.
Chu Thanh Bách bên khi trải qua vài ngày cũng đến kinh thành.
Lâm Thanh Hòa căn bản ngờ sẽ đến, tuy dạo nhớ , nhưng lúc thấy loa phát thanh của cổng bảo vệ gọi tên , thấy Chu Thanh Bách một sống sờ sờ, Lâm Thanh Hòa đều ngẩn .
Sau đó liền vội vàng chạy tới, vì còn những khác qua , cô cũng ôm chầm lấy, dù thời đại đặc thù , nên quá nhiệt tình.
“Sao đến? Không một tin tức gì cả.” Lâm Thanh Hòa đàn ông của , .
“Trong nhà bên trời mưa, liền xin đội trưởng nghỉ phép.” Chu Thanh Bách vợ như đang tỏa sáng của , .
Tuy đường tốn thời gian, cũng dễ dàng, nhưng vì giờ khắc , Chu Thanh Bách cảm thấy cái gì cũng đáng giá.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
“Anh chờ một lát.” Lâm Thanh Hòa trong tay còn ôm sách, với một câu, cô liền mang sách về ký túc xá, đó xin phép giáo viên chủ nhiệm, liền lập tức ngoài.
Trước tiên dẫn Chu Thanh Bách qua nhà ăn quốc doanh ăn một bữa no nê, đó mới dẫn qua nhà khách.
Bảo tắm, cũng mang quần áo qua, chỉ một ít tiền và tem phiếu, cùng với giấy giới thiệu, ngoài mang gì cả.
trong gian của Lâm Thanh Hòa quần áo của , vẫn là dùng vải của kinh thành bên nhờ may, may xong cô giặt sạch phơi khô mới cất .
Vốn định nghỉ hè mang về cho , ngờ đến.
Chu Thanh Bách tắm xong , Lâm Thanh Hòa trong lòng ngứa ngáy, ho khan một tiếng, : “Mặc quần áo , em cũng tắm một cái.”
Chờ cô tắm xong , liền phát hiện Chu Thanh Bách căn bản mặc gì, đang chờ cô.