Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 261: Tình cảm tốt

Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:39:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày hôm , chồng và con trai của Vương Lệ đến.

 

Vương Lệ đặc biệt xin nghỉ một ngày, hai cha con chỉ ở một buổi tối. Cùng ngày, Vương Lệ cũng về ký túc xá mà ngoài nhà khách ở cùng chồng con, dù cũng chỉ đến một ngày.

 

Thế là, lúc tiễn hai cha con về, Vương Lệ chút buồn bã, ủ rũ.

 

“Có gì mà tinh thần, nhanh sẽ nghiệp thôi, đến lúc đó cả nhà cô ngày nào cũng thể dính lấy .” Lâm Thanh Hòa .

 

Vương Lệ cô trêu chọc như , cũng bật .

 

Lâm Thanh Hòa dùng vai huých nhẹ cô một cái, trêu ghẹo : “Xem quầng thâm mắt cô kìa, tối hôm qua chắc là cả đêm ngủ .”

 

Vương Lệ lập tức mặt đỏ bừng, ho khan : “Đồng chí Lâm Thanh Hòa, tư tưởng của cô trong sáng nhé.”

 

trong sáng, cô trong sáng nhất.” Lâm Thanh Hòa .

 

Vương Lệ cũng nhịn , bật , nhưng trong nụ tràn đầy hạnh phúc.

 

Thấy , Lâm Thanh Hòa cảm khái.

 

Là chồng con của chị em của , Lâm Thanh Hòa cũng ngoài quen một chút.

 

Chồng của Vương Lệ trông như một con gấu đen, tướng mạo bình thường, vóc dáng nhỏ, cũng gần mét tám, thấp hơn Chu Thanh Bách bao nhiêu.

 

Thực theo mắt của Lâm Thanh Hòa, là xứng với Vương Lệ.

 

Vương Lệ lớn lên xinh, cũng thông minh, tháo vát, bằng cấp càng cần , nhưng cô hề oán thán.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Nhìn thấy chồng và con trai đến, niềm vui mặt cô quả thực như đang tỏa sáng.

 

chỉ cần một điểm thôi, đàn ông khi thấy Vương Lệ, Vương Lệ gần như là cả thế giới trong mắt . Chỉ dựa điểm , đời Vương Lệ lo sẽ phụ bạc.

 

“Cô , lúc chúng xuống nông thôn, cuộc sống thật sự khác với những gì chúng tưởng tượng. Khoảng thời gian đó, thật sự khó khăn.” Vương Lệ liền kể chuyện xưa.

 

Các cô đều mang trong một trái tim đầy nhiệt huyết, đầy hoài bão xuống nông thôn, nhưng cuối cùng hiện thực dội cho một gáo nước lạnh, thật sự gian nan, ban đêm ít nữ thanh niên trí thức lén .

 

Cô tuy , nhưng cuộc sống thật sự dễ dàng.

 

Sau hơn hai mươi tuổi, cô liền lấy chồng, gả cho chồng hiện tại của .

 

Anh thật sự thương cô, về cơ bản việc gì trong nhà cũng cần cô . Vốn dĩ Vương Lệ cũng mấy hài lòng với , chỉ là tạm chấp nhận.

 

lòng là thịt, một đàn ông đối xử với như , là chồng , thể cảm giác?

 

Anh gì ngon, chính cũng nỡ ăn, đều để cho cô ăn, bảo cô ăn nhiều một chút. Trước đây mùa đông lạnh, thể để chân cô trong bụng để sưởi ấm.

 

Dù lúc mang thai, giận dỗi, cũng đều bao dung.

 

Còn , thực việc cô tham gia thi đại học, chồng và đều đồng ý, cũng là sợ cô thi đỗ sẽ mất.

 

cũng là do chồng cô hết lòng ủng hộ.

 

Vương Lệ cảm thấy, đời cô cũng tìm thấy đàn ông nào với cô như .

 

Hơn nữa bản cô cũng hai lòng, tự nhiên, tình cảm vợ chồng liền .

 

Tối hôm qua, khụ khụ, thật sự thiếu bận rộn.

 

Trên mặt Vương Lệ mang theo nụ .

 

Lâm Thanh Hòa thấy cô như cũng : “Cười đủ , đủ thì mở sách giáo khoa , hôm qua chơi một ngày, cô hết đấy.”

 

Vương Lệ liền vội vàng Lâm Thanh Hòa giảng giải.

 

Lâm Thanh Hòa dạy cho cô xong, liền : “Năm nay còn hội thảo giao lưu ở Thượng Hải nữa ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-261-tinh-cam-tot.html.]

“Hỏi thử giáo viên chủ nhiệm .” Vương Lệ cũng rõ.

 

Lâm Thanh Hòa liền qua tìm giáo viên chủ nhiệm của .

 

Cô giáo chủ nhiệm , : “Năm nay lẽ cũng sẽ , em còn ?”

 

“Nếu cơ hội, em đúng là . Bên đó cũng nhiều thứ đáng để học tập, trường, đều thể tài liệu cho học sinh trường .” Lâm Thanh Hòa .

 

Cô giáo chủ nhiệm gật đầu, : “Nếu cơ hội, cô sẽ thông báo cho em.”

 

Lâm Thanh Hòa : “Cô ơi, tương lai chuyện chuyển hộ khẩu của cả nhà em, lẽ phiền đến trường giúp đỡ.”

 

“Đây là điều nên , em nếu bằng lòng ở trường, trường giúp em giải quyết vấn đề hộ khẩu của cả gia đình, thể nào để em còn trẻ như mà cả nhà xa cách hai nơi .” Cô giáo chủ nhiệm của cô là gia đình, hiểu, .

 

“Cảm ơn cô ạ.” Lâm Thanh Hòa nghiêm túc cúi đầu chào cô.

 

“Khách sáo gì chứ.” Nụ của cô giáo chủ nhiệm càng sâu hơn: “Em nếu ở trường, cô cũng thể diện. Bên cô còn một quyển tài liệu mới, em qua đây lấy.”

 

“Vâng ạ.” Lâm Thanh Hòa vui vẻ đáp.

 

Đi theo qua văn phòng, cô giáo chủ nhiệm liền đưa tài liệu cho cô, Lâm Thanh Hòa : “Trong vòng một tuần em sẽ mang trả cho cô.”

 

“Cứ từ từ xem, vội.” Cô giáo chủ nhiệm .

 

Lâm Thanh Hòa liền cầm , tài liệu thật sự , Lâm Thanh Hòa cũng như hổ đói mà lao học.

 

Không thể , trí nhớ của Lâm Thanh Hòa , cũng cảm thấy quá mệt mỏi. Về phương diện dinh dưỡng, lẽ cũng liên quan đến việc Chu Khải, đứa con trai lớn , mỗi ngày mang qua hai quả trứng gà.

 

“Một ngày cho một quả là , còn con tự ăn .” Lâm Thanh Hòa chỉ cần một quả, .

 

“Hai quả trứng gà thôi mà, ăn mập .” Chu Khải sợ béo, .

 

Lâm Thanh Hòa : “Tiếng Anh hiểu ?”

 

“Có ạ.” Chu Khải gật đầu, đó liền ăn trứng gà dạy nó.

 

Chờ Chu Khải hiểu rõ, Lâm Thanh Hòa lúc mới đuổi nó , đừng phiền cô tiếp tục sách.

 

“Mẹ, ngày mai sẽ bắt đầu sữa bò giao đến, con đặt hai chai, hai con mỗi một chai nhé.” Chu Khải .

 

“Con cầm qua cho .” Lâm Thanh Hòa , cũng từ chối, .

 

Sữa bò lúc , chính là sữa tươi đúng nghĩa, hơn nữa cô tuy trí nhớ , nhưng phương diện dinh dưỡng cũng theo kịp mới .

 

Cho nên một ngày một chai sữa bò, cũng gì.

 

Chu Khải đồng ý, đó liền chơi bóng rổ. Thằng nhóc thành tích tồi, cho nên Lâm Thanh Hòa cũng bao giờ quá nghiêm khắc, dù đừng vóc dáng cao lớn, năm nay cũng mới mười lăm tuổi mà thôi.

 

Những năm đầu vì thể kịp đại học, khiến cô đốt cháy giai đoạn. Bây giờ cứ để nó gì thì , chỉ cần đừng chuyện .

 

Cô chính là một tư tưởng thoáng như , đời lẽ đều sẽ đổi.

 

Lâm Thanh Hòa dựa trí nhớ và khả năng hiểu cực , dùng mười ngày hiểu thấu đáo tài liệu .

 

Lúc mang tài liệu qua trả cho cô giáo chủ nhiệm, cô giáo chủ nhiệm cũng kinh ngạc.

 

Kiểm tra mấy điểm kiến thức xong, cô liền , học sinh của thật sự thiên phú về phương diện .

 

Thế là cuối tháng Tư, cô giáo chủ nhiệm liền qua trò chuyện với Lâm Thanh Hòa, hỏi cô ý định tiếp tục học lên cao hơn .

 

“Em định, em định nghiệp sớm, ngoài dạy học, đó đón chồng con em qua để cả nhà đoàn tụ.” Lâm Thanh Hòa .

 

Đối với việc cô nghiệp sớm, cô giáo chủ nhiệm cũng quá ngạc nhiên, dù thành tích của học sinh thật sự chê .

 

Chỉ là quá lưu luyến gia đình, nhưng lưu luyến gia đình cũng còn hơn nhiều so với một bỏ chồng bỏ con.

 

 

Loading...