Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 258: Phòng ngừa chu đáo
Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:39:04
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu Hiểu Mai cong môi .
là sự thật, bây giờ làng xóm , ai mà ghen tị với tư của cô cưới một vợ hiền dâu thảo như chị tư.
Quả thực là vượng ba đời.
“Chỉ là bán bánh bao, thật sự thể kiếm tiền ?” Chu Hiểu Mai chút chần chừ .
“Em ngốc ? Nếu kiếm tiền chị thể giới thiệu cho em và út ? Hơn nữa ăn buôn bán chuyện kiếm tiền.” Lâm Thanh Hòa .
Sau đó bắt đầu giảng giải cho Chu Hiểu Mai, dù một cái bánh bao lãi năm xu, mười cái bánh bao năm hào, một ngày chẳng lẽ bán 50 cái bánh bao ?
50 cái bánh bao mới bao nhiêu, chắc chắn một lúc là bán hết.
Lợi nhuận của 50 cái bánh bao là hai đồng rưỡi, một tháng bao nhiêu tiền ? Thế nào cũng kém hơn .
Hơn nữa còn ngon, buôn bán, bán còn nhiều hơn nữa.
Chu Hiểu Mai mà ngẩn , cô thật sự từng tính toán như .
“Chuyện em với út, chị ở kinh thành bên , một làn sóng nghỉ việc, ít sẽ nghỉ việc. Bên út chị cũng , nhưng tóm sớm kế hoạch cũng sai. Bên chị chính là cho hai vợ chồng em một sự đảm bảo, cũng cần lo lắng, cùng lắm thì qua bên , chị ở trường học vẫn thể che chở cho hai .” Lâm Thanh Hòa .
Đối với những học sinh ưu tú nhất, trường học thể cho nhiều sự tiện lợi.
Ở cổng trường hoặc những nơi khác, đều thể, cô qua chào hỏi một tiếng là .
“Vâng, em sẽ với Đại Lâm.” Chu Hiểu Mai gật đầu .
“Cho nên em cũng chăm chỉ dưỡng thai, cần nghĩ nhiều như , tóm chỉ cần hai vợ chồng em chịu khó nỗ lực, con cái dù cũng sẽ đói bụng.” Lâm Thanh Hòa .
“Không đói bụng , em còn kinh thành bên lập nghiệp phát triển nữa.” Chu Hiểu Mai vội vàng .
“Chị tư của em ghi nhớ cho em .” Lâm Thanh Hòa bực .
Hai chị em dâu một lúc, đó cũng liền cáo từ.
Tô Đại Lâm bảo trưa qua nhà ăn cơm, Lâm Thanh Hòa tỏ vẻ cần, cả nhà họ ăn quán.
Vẫy tay, cả nhà liền chụp ảnh.
Ông thợ chụp ảnh già đó đều quen với cả nhà họ, năm nào cũng đến, dù Tết tuyết lớn, sang năm cũng đến bù, thể quen thuộc?
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
“Thời gian trôi thật nhanh, đây lúc các cháu mới đến, ba đứa trẻ mới bé tí tẹo.” Ông thợ già giơ tay hiệu một chiều cao nhỏ xíu, đó : “Bây giờ đều cao hơn cả bố các cháu .”
Đặc biệt là Chu Khải, thật thấp hơn bố nó bao nhiêu.
Cả nhà chụp một tấm ảnh đoàn viên, đó là ảnh cá nhân, chọn bảy tám tấm, đó mới xem như xong.
“Này, đứa trẻ bao lớn ? Cũng đối tượng , một đứa cháu gái tròn 18 tuổi…”
Ông thợ già xong, Nhị Oa liền : “18 tuổi thì lớn quá, cả cháu năm nay mới mười lăm.”
“Mới mười lăm mà cao như ?” Mắt ông thợ già càng sáng hơn: “ một đứa con gái, bằng tuổi cháu.”
“Còn sớm quá, cả cháu còn đang học đại học.” Tam Oa buồn .
“Vẫn là sinh viên ?” Ánh mắt của ông thợ già Đại Oa, giống như một thanh niên tiền đồ nhà .
“Lần gặp nhé ông thợ.” Đại Oa chịu nổi, xua tay đó liền vội vàng .
Lâm Thanh Hòa ngớt, thật là đến cũng thể gặp để ý đến con trai cô.
“Ông thợ đó chắc cảm thấy ông cũng cháu lớn lên, rõ gốc gác, cho nên gả con gái cho cả.” Nhị Oa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-258-phong-ngua-chu-dao.html.]
“Mười lăm tuổi mà coi như hai mươi tuổi, cả em đồng cảm với , lớn nhanh.” Tam Oa .
“Em cần , thấy em đến lúc đó cũng gần giống thôi.” Đại Oa .
Ba em họ, chỉ lão nhị lớn lên giống một chút, còn hai em họ đều giống bố.
giống bố cũng tồi.
Bây giờ thì trông vẻ già tuổi, nhưng xem bố họ bây giờ, cũng khác mấy so với mấy năm .
Cho nên Đại Oa hề tự ti.
Tam Oa tin cũng lớn nhanh như .
Cả nhà đến quán ăn trưa, ăn xong, đó mới xem phim.
Từ rạp chiếu phim ăn một bữa nữa, đó mới về nhà.
Lâm Thanh Hòa xe của Chu Thanh Bách, còn Nhị Oa và Tam Oa thì để cả mang về.
“Thoáng một cái lớn như , đây lúc em thành phố, đây là ba củ cải nhỏ.” Lâm Thanh Hòa ba em phía đạp xe một cách đắn, nhớ quá khứ .
Trước đây lúc cô mang hai em Nhị Oa và Tam Oa thành phố bán thịt heo, hai em liền bên cạnh xe đạp ăn kem, đó chờ cô về.
Hai củ cải nhỏ, bây giờ thoáng một cái, lớn như , cao như .
Không thể , nuôi con vất vả thì vất vả, nhưng con cái từng ngày lớn lên, cảm giác thành tựu trong lòng vẫn khác biệt.
Chu Thanh Bách : “Ở trong phòng gì với Hiểu Mai .”
“Sao hỏi chuyện ?” Lâm Thanh Hòa kinh ngạc , bao giờ hỏi đến những chuyện .
“Mẹ bảo chuyển lời cho Hiểu Mai, bảo nó bỏ con, thì cứ sinh.” Chu Thanh Bách liền giải thích.
Anh với Tô Đại Lâm , nhưng với em gái .
“Yên tâm , em thấy Hiểu Mai chính nó cũng ý đó.” Lâm Thanh Hòa liền gật đầu : “Nó chỉ là chút lo lắng, đứa trẻ mà sinh , đơn vị của nó chắc chắn sẽ giữ vị trí cho nó, cho nên kéo em chuyện một lúc lâu.”
“Em cho nó ý kiến gì?” Chu Thanh Bách hỏi.
“Nếu út ở bên nữa, em định để hai vợ chồng mang con cái qua kinh thành bên bán bánh bao.” Lâm Thanh Hòa .
“Bán bánh bao? Có lãi ?” Chu Thanh Bách khỏi .
“Coi thường mấy cái buôn bán nhỏ , một cái bánh bao bây giờ thể kiếm bao nhiêu tiền?” Lâm Thanh Hòa hỏi .
Chu Thanh Bách trong lòng rõ: “Bảy tám xu là .”
“Bảy tám xu là , nhưng nếu nó tiên kiếm ít một chút, kinh doanh lấy lòng khách hàng, nhân nhiều một chút, cái bánh to một chút, một cái nhiều, chỉ kiếm năm xu thôi, một ngày 50 cái bánh bao bán ?” Lâm Thanh Hòa hỏi.
“Bánh bao của Đại Lâm tồi, bán .” Chu Thanh Bách cũng ăn qua bánh bao của Tô Đại Lâm, gật đầu .
“Cho nên về cơ bản là cần lo, nhưng chờ bên nữa hẵng . Em thấy Hiểu Mai đối với kinh thành bên hướng tới thật sự, em ở bên thì thôi, em ở đó, nó sớm muộn gì cũng sẽ .” Lâm Thanh Hòa .
Chu Hiểu Mai, cô em chồng , kiên quyết theo bước chân của chị dâu tư .
“Chúng thì ?” Chu Thanh Bách chút chần chừ .
Anh suy nghĩ nhiều, nhưng mãi cho đến bây giờ cũng nghĩ , nếu kinh thành bên , thể gì?
“Chuyện đơn giản, đến lúc đó mở một cửa hàng văn phòng phẩm, chờ thời cơ đến, em miền Nam bên nhập hàng.” Lâm Thanh Hòa sớm phòng ngừa chu đáo qua, .