Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 232: Chơi hoang dã

Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:38:05
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngược Chu, chút ngủ , ban đêm cũng trằn trọc. Bố Chu nhịn : “Bà ?”

 

“Ông nó ơi, ông nghĩ đến ?” Mẹ Chu .

 

“Nghĩ đến cái gì?” Bố Chu hỏi.

 

“Lỡ như con dâu út thi đỗ, thì ?” Mẹ Chu nỗi lo của .

 

Ban đầu bà con dâu tư thi đại học, cũng vui mừng, cùng suy nghĩ với bố Chu, nếu cả hai đều thi đỗ, nhà sẽ hai sinh viên.

 

Tổ tiên bao nhiêu đời cũng thời điểm huy hoàng như .

 

đó Chu cảm thấy , nếu con dâu út thật sự thi đỗ, học đại học, nhà cửa ?

 

Cậu út, còn Nhị Oa và Tam Oa đều đang ở nhà.

 

Đi học ở nơi xa, bên ngoài là sinh viên, con dâu út lớn lên cũng , việc, ngoài, sẽ thu hút bao nhiêu ánh mắt.

 

Mẹ Chu thể yên tâm ?

 

Bố Chu nghĩ đến những chuyện , bà xã những lời , bố Chu trực tiếp trợn mắt: “ thấy bà ăn nhiều mỡ quá, đầu óc lú lẫn .”

 

“Ông chuyện kiểu gì ?” Mẹ Chu vui .

 

“Chuyện như thể xảy , bà cũng nghĩ xem mấy em Đại Oa lớn từng nào . Con dâu út ngốc, nó thể bỏ ba đứa con trai để theo khác sinh con, tiếp tục nuôi ?” Bố Chu trợn mắt.

 

Con dâu út tính tình thế nào, nó thông minh, thể chuyện ngốc nghếch như .

 

Mẹ Chu ông xã , cũng cảm thấy chút lý.

 

Chu vẫn yên tâm lắm.

 

Trong tư tưởng truyền thống của thế hệ như Chu, vẫn cảm thấy phụ nữ ở nhà là nhất, cần ngoài.

 

Hơn nữa, ở nhà đây còn công việc, dạy học ở trường trung học, một tháng hơn chục đồng tiền lương, còn công điểm, bao?

 

Cần gì học cái đại học gì đó?

 

“Bà đừng mặt con dâu út đấy.” Bố Chu nhắc nhở, con dâu út đối với hai vợ chồng già họ kính trọng thì kính trọng, nhưng nó họ quản chuyện của nó, nếu nó cũng thể trực tiếp trở mặt.

 

Mẹ Chu đáp một tiếng , đó ngày hôm liền qua tìm con trai chuyện .

 

“Thanh Bách, con xem vợ con thi đỗ đại học ?” Mẹ Chu liền hỏi .

 

Đối với , Chu Thanh Bách cũng giấu giếm, gật đầu : “Vợ con thi đỗ .” Không chỉ thi đỗ, cảm thấy còn sẽ thi một thành tích , vì từ khi thi xong về, tâm trạng của vợ vẫn luôn .

 

Mẹ Chu thấy con trai ngốc của như , sẽ nhỏ giọng : “Con suy nghĩ gì ?”

 

“Suy nghĩ gì ạ?” Chu Thanh Bách .

 

“Vợ con nếu thi đỗ đại học, học ở nơi xa, con và bọn nhỏ ?” Mẹ Chu hỏi, : “Hơn nữa vợ con bây giờ ở trong làng cũng , lương công điểm, ngoài ai mà nể mặt nó một chút? Cần gì học cái đại học gì đó.”

 

Chu Thanh Bách liền hiểu , cũng là vì cho , nhưng đối với xu thế tương lai, vợ qua, bằng cấp là thứ vô cùng quan trọng.

 

Hơn nữa cũng , vợ thoát khỏi làng quê, việc học đại học chính là con đường nhất.

 

“Những chuyện đừng lo, đến lúc đó Đại Oa sẽ học cùng trường với nó.” Chu Thanh Bách .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-232-choi-hoang-da.html.]

 

Mẹ Chu sửng sốt, đó chính là kinh hỉ: “Thật ?”

 

Nếu cháu đích tôn học cùng trường với nó, thì bằng.

 

Cháu đích tôn lớn như , giữ cho , cũng sẽ để cho sinh viên khác ý đồ nên với nó.

 

vợ con thi Đại Oa ?” Mẹ Chu nhịn .

 

Cháu đích tôn sách giỏi, già , đây là sinh ở thời hiện đại, nếu đặt ở thời xưa, một cái Trạng Nguyên, Bảng Nhãn, Thám Hoa gì đó, cũng khả năng.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Chu Thanh Bách liền : “Đại Oa chắc thi nó.”

 

Mẹ Chu ngẩn , : “Đại Oa thi vợ con ?”

 

“Chờ kết quả hẵng , nhưng đừng lo, những chuyện con và Thanh Hòa sớm thương lượng cả .” Chu Thanh Bách .

 

Mẹ lo lắng, đây cũng lo lắng qua, dù vợ như , ngoài, cô thể sẽ thấy những đàn ông ưu tú hơn ?

 

ngay tối hôm qua, khụ khụ, cô hứa với , cô sẽ bỏ chồng bỏ con, cô cũng nỡ bỏ mấy đứa con trai nuôi lớn, nuôi ưu tú như .

 

Đại học mấy năm thôi, thoáng một cái là qua, chờ mấy năm , sẽ càng rộng mở hơn, đến lúc đó sẽ thường xuyên qua thăm cô.

 

Nếu thể, thể tìm một việc kinh doanh để , đến lúc đó chuyển hộ khẩu qua, mang cả bọn trẻ qua để cả nhà đoàn tụ.

 

bây giờ, thật sự cần xa một thời gian.

 

Mẹ Chu tuy vẫn còn chút lo lắng, nhưng tóm hơn so với lúc ngủ .

 

Sau đó Lâm Thanh Hòa liền rõ ràng cảm nhận , chồng đối với coi trọng và quan tâm hơn.

 

Lén lút, Lâm Thanh Hòa liền chuyện với Chu Thanh Bách: “Mẹ cho rằng em sẽ theo khác ?”

 

Nếu đột nhiên đối xử với cô như , chỉ , còn bóng gió ám chỉ cô, Thanh Bách là một đàn ông , bọn trẻ đều là những đứa trẻ tiền đồ, cuộc sống cứ thế mà trôi qua, chắc chắn sẽ hưởng phúc.

 

Chu Thanh Bách : “Mẹ tư tưởng truyền thống một chút, cảm thấy em ở trong làng như , nhưng em cần lo lắng, sẽ cản em.”

 

Lâm Thanh Hòa gật đầu, hỏi: “Đại Oa , hôm nay cả ngày thấy bóng dáng.”

 

“Nó sáng sớm đạp xe thành phố, ở nhà cô nó mấy ngày, tìm bạn học chơi.” Chu Thanh Bách .

 

Lâm Thanh Hòa liền , Đại Oa chắc chắn là tìm Hàn Húc Kiệt.

 

Không thể , sức hút cá nhân của nam chính thật nhỏ, con trai cô thế mà thích gần gũi với . mắt mà , hai đều là bạn , cho nên Lâm Thanh Hòa cũng can thiệp quá nhiều.

 

Đại Oa thành phố ở ba ngày, lúc về Hàn Húc Kiệt còn theo cùng.

 

Hơn nữa Hàn Húc Kiệt còn mang theo quần áo và đồ ăn đến, mấy ngày.

 

Lâm Thanh Hòa: “……”

 

Định luật Murphy thật đáng sợ, thật là càng chuyện gì xảy thì nó càng đến. Lâm Thanh Hòa vẫn giả tạo tỏ vẻ hoan nghênh, ngay cả Chu Thanh Bách cũng cảm nhận cô căn bản chào đón vị nam chính .

 

Hàn Húc Kiệt qua ở ba ngày, đối với nhà họ Chu cũng thích, quan hệ với Nhị Oa và Tam Oa cũng . Lúc về thật sự nỡ, nhưng vẫn về.

 

Lâm Thanh Hòa lắc đầu, tuy là nam chính, nhưng dù cũng là một thiếu niên trẻ tuổi, mấy ngày nay chỉ theo ba đứa con trai nghịch ngợm của cô chơi hoang dã.

 

 

Loading...