Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 226: Không sinh được
Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:37:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Thanh Hòa cũng chí nguyện hiện tại của con trai lớn là thi đỗ đại học, , tiết kiệm tiền mua nhà.
nếu theo tiêu chuẩn của sinh viên, thật sự cần tự mua nhà, đơn vị sẽ phân phối, hơn nữa còn là nhà của đơn vị điều kiện .
Đại Oa còn , hiểu những điều .
Năm nay tuyết rơi tương đối muộn, mãi cho đến cuối tháng Mười Một âm lịch, lúc mới bắt đầu rơi tuyết.
Lâm Thanh Hòa hôm nay rảnh rỗi việc gì liền ở trong phòng học tiếng Anh, lẩm nhẩm từ vựng và câu.
Sang năm là năm 76, sang một năm nữa, đến lúc đó chính là năm kỳ thi đại học khôi phục.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Tính toán thời gian, thực nhanh.
Lâm Thanh Hòa đang gặm sách vở, Chu Thanh Bách từ bên ngoài dẫn theo Nhị Oa và Tam Oa trở về. Mấy bố con ngoài chạy bộ, lúc về mặt đều đỏ bừng.
Lâm Thanh Hòa ngoài liền : “Các cửa bôi chút kem bảo vệ da ?”
Sau đó lấy kem bảo vệ da bôi cho mấy bố con. Nhị Oa và Tam Oa tự lấy gương soi để bôi, còn Chu Thanh Bách thì để Lâm Thanh Hòa bôi cho.
“Mẹ, nãy út qua, hỏi bố săn gà rừng , con cùng bố.” Nhị Oa .
“Em thì cũng !” Tam Oa lập tức .
“Em ở nhà đợi , chờ săn gà rừng sẽ mang về cho em bồi bổ.” Nhị Oa vội .
Sợ nó liên lụy, đến lúc đó tất cả đều .
“Anh tự thể săn , cần gì đến em?” Tam Oa .
Nhị Oa tức giận, Tam Oa mặc kệ , trực tiếp về phía bố .
“Ngày mai bánh nhân đậu, bận lắm, hai em các con đều ở giúp đỡ.” Lâm Thanh Hòa bực .
“Mẹ, cả đây cũng mà.” Nhị Oa .
“Anh cả con một nhớ còn thấy sợ, hai em các con ngoan ngoãn ở cho . Trời tuyết lớn thể ở trong phòng hưởng phúc cần, còn khắp nơi, rảnh rỗi quá .” Lâm Thanh Hòa .
Ngày hôm Chu Thanh Bách liền cùng em ba Lâm săn gà rừng, Lâm Thanh Hòa liền giữ hai em Nhị Oa và Tam Oa ở giúp bánh nhân đậu.
Mẹ Chu cũng qua giúp.
Bánh nếp hấp nhân đậu là món ăn thường thấy nhất mùa đông, cũng ngon, cả nhà đều thích.
Mẹ Chu liền với Lâm Thanh Hòa chuyện : “Cũng là tên ôn dịch nào, kho thóc bên thế mà phá một lỗ lớn.”
Lâm Thanh Hòa vì còn nghỉ, vẫn tiếp tục dạy, cũng rõ lắm, kinh ngạc : “Còn động đến kho thóc ? Đây là sống nữa ?”
Lúc dám động đến thứ như kho thóc, đây là b.ắ.n c.h.ế.t, hề chút do dự nào.
“Chứ nữa, nhưng bắt .” Mẹ Chu .
Trong mắt bà đây cũng là hành vi sống.
Lâm Thanh Hòa chút nhíu mày, khí lúc như , thế mà còn loại tồn tại, cô gần như thể tưởng tượng khi mở cửa, sẽ loạn thành thế nào, khi đó thể là thật sự quần ma loạn vũ.
“Sau con , ở nhà vẫn nên qua xem nhiều hơn.” Tuy trong nhà nuôi Phi Ưng, nhưng tổng cảm giác an lắm.
“Trong làng chắc chắn cần lo lắng, hàng xóm đều , tiếng sủa của Phi Ưng .” Mẹ Chu : “ sẽ thường qua.”
Lâm Thanh Hòa gật đầu.
Lúc chập tối Chu Thanh Bách và em ba Lâm mới trở về, xách theo vài con gà rừng.
Em ba Lâm xách về hai con, còn thì để ở bên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-226-khong-sinh-duoc.html.]
Người trong nhà tự nhiên thể bồi bổ một phen. Mùa đông năm ngoái bố Chu còn ốm nặng một trận, năm nay ông đều lấy sáu phần công điểm.
Đừng là liều mạng như , mà là liều, thực cũng thật sự liều nổi, tuổi .
Cuộc sống cứ thế trôi , tháng Chạp.
Sáng sớm thức dậy, cả sân đều là một lớp tuyết dày, rơi cũng lớn. Cả gia đình đang quây quần bên ăn sáng, thì bà Hoàng hàng xóm qua hỏi mua đường đỏ.
Con dâu bà tối hôm qua sinh một con trai bụ bẫm, nhưng lúc đường đỏ thật dễ mua.
Thế là chỉ thể qua hỏi Lâm Thanh Hòa.
“Trong nhà còn một cân, nhưng còn dùng, chỉ thể chia cho bà nửa cân thôi.” Lâm Thanh Hòa .
“Nửa cân cũng đủ , đây định chuẩn , nhưng vẫn mua , mỗi qua đều hàng.” Bà Hoàng .
Lâm Thanh Hòa liền chia cho bà nửa cân, bà Hoàng đưa thêm tiền, Lâm Thanh Hòa chỉ lấy giá gốc. Bà Hoàng : “Cô giáo Lâm cô đừng khách sáo với , cũng chỉ là , nếu cô đều nỡ chia cho , tiền chắc chắn đưa.”
“Sinh con cũng là chuyện vui, câu nệ chuyện , bà mà như , sẽ thẳng là hết.” Lâm Thanh Hòa .
Nửa cân đường đỏ đưa thêm hai hào, nhưng Lâm Thanh Hòa thể nhận hai hào . Quan hệ hàng xóm láng giềng, thà chịu thiệt một chút cũng để .
Bà Hoàng tươi đầy mặt, đó cũng thu , : “Thật sự cảm ơn cô giáo Lâm.”
“Cảm ơn gì chứ, nếu việc gấp cần, bà , bà còn thể chia cho ?” Lâm Thanh Hòa liền .
Bà Hoàng về, Lâm Thanh Hòa mới trở tiếp tục ăn cơm.
Mẹ Chu mặt các cháu , lén lút liền thầm với Lâm Thanh Hòa: “Thật là, sắp sinh, còn chịu hợp tác xã mua sắm , còn qua đây đổi.”
Tuy quan hệ với bà Hoàng tồi, nhưng Chu cũng hài lòng lắm với việc bà rõ ràng qua đây chiếm lợi.
Hợp tác xã ở hợp tác xã thể khan hàng, nhưng nếu sợ vất vả qua huyện, chạy thêm mấy chuyến còn thể mua ?
“Chỉ là một chút đường đỏ thôi mà.” Lâm Thanh Hòa thì để tâm.
Hơn nữa cô cũng thật sự tiện lợi, vì Thẩm Ngọc ở đó, cô qua mua cái gì cũng thể mua . Sữa bột cũng đặc biệt khan hàng, nhưng cô cũng thể đặt với Thẩm Ngọc, nếu hàng về, sẽ giữ cho cô hai túi .
Không nhiều, chỉ hai túi.
Đường đỏ những vật tư cô mang đến, đều dùng hết , dù cũng chỉ hai mươi cân, nhiều. Những thứ cũng thật sự là mua ở hợp tác xã.
cô xe đạp, qua cũng nhanh.
Mẹ Chu cũng chỉ là thầm hai câu, cũng để trong lòng. Cũng xuất phát từ tâm lý gì, liền : “Trong nhà mấy em Đại Oa, cũng đủ , chờ chúng nó lớn lên, một đứa cũng thể bằng mấy đứa nhà .”
Lâm Thanh Hòa liền hiểu , đây là đang an ủi cô chuyện sinh con ?
Từ Tam Oa, cô liền sinh nữa.
Nếu để Chu cô tự thắt ống dẫn trứng, chuyện sẽ bao giờ kết thúc, chỉ sợ cả đời trong lòng Chu cũng thể vượt qua .
Chu Thanh Bách nhận hết trách nhiệm về , tỏ vẻ là do , cho nên bây giờ mới sinh .
Thế là, Chu đối với cô chút tâm lý áy náy.
Không thể , việc của Chu Thanh Bách, Lâm Thanh Hòa cho một ngón tay cái.
Có lúc mâu thuẫn chồng nàng dâu, con trai nhận , như mới thể yên .
“Con cũng cảm thấy mấy đứa con trai của con nuôi dưỡng , so với nhà bảy tám em cũng hề kém.” Lâm Thanh Hòa liền theo.
Mẹ Chu liền hài lòng.