Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 215: Vớt ra được
Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:37:48
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Em ba Lâm mắng, ấp úng nên lời.
Lâm Thanh Hòa cũng gì thêm về , em của cô phúc hậu, bản tính thuần lương, cả nhà họ Lâm tre mục cũng chỉ một cây măng như , nếu cô cũng sẽ qua .
Ông hai Lâm hề chút công đức nào đối với em ba Lâm, lúc em ba Lâm nhất quyết đòi ở riêng, hai Lâm cũng ít xúi giục, bảo đừng rời nhà.
Đây là do vợ em ba Lâm lén .
bây giờ gặp chuyện, còn vui vẻ chạy vạy giúp đỡ.
Bố Lâm và Lâm thật sự , đứa con gái thật sự định quản chuyện . Mẹ Lâm cũng ầm ĩ nữa, ánh mắt Lâm Thanh Hòa cứ như ăn tươi nuốt sống cô.
“Nếu mày giúp lão nhị, mạng già của tao sẽ c.h.ế.t ở đây!” Mẹ Lâm dậy, hung tợn .
“Vậy con sẽ cho bà thêm ít tiền mua quan tài, để bà chôn cất phong quang.” Lâm Thanh Hòa gật đầu .
Uy h.i.ế.p cô ? Không chuyện đó , thể uy h.i.ế.p một là thể uy h.i.ế.p thứ hai. Lần là chuyện của ông hai Lâm, là chuyện gì nữa?
Cho nên loại chuyện cô sẽ mở đầu.
“Được, lắm, tao c.h.ế.t cho mày xem!” Mẹ Lâm , trực tiếp định đ.â.m đầu tường.
Lâm Thanh Hòa mí mắt cũng thèm nháy một cái, ngược là em ba Lâm sợ hãi vội vàng chạy đến kéo : “Mẹ, chuyện gì thì cứ , đừng sống c.h.ế.t đòi c.h.ế.t!”
“Đồ vô lương tâm, sinh mày nuôi mày, đầu mày báo đáp chúng tao như , còn trơ mắt mày c.h.ế.t mặt mày!” Mẹ Lâm quản con trai, trực tiếp trừng mắt về phía Lâm Thanh Hòa .
Bà sắp đ.â.m đầu tường c.h.ế.t , mà nó thế mà còn thờ ơ, một câu cũng , cứ như thể bà là nó .
“Bà già, con gái bà c.h.ế.t , lúc bà về nhà đẻ đòi tiền mà , nó cũng c.h.ế.t . Bà đến đây ầm ĩ với , sẽ quản bà .” Lâm Thanh Hòa nhạt .
“Mày đừng giở trò đó , tao cho mày , dù mày nhận tao, tao cũng là mày!” Mẹ Lâm nghiến răng .
“Nếu chuyện gì khác, thì mau về , nếu lát nữa chồng về, sẽ dễ dàng như . Cách đây lâu, chồng mới dẫn theo mấy phụ nữ trong làng, qua giúp chị hai đ.á.n.h cho chồng và chị em dâu của chị một trận, còn dám hé răng đấy.” Lâm Thanh Hòa .
Mẹ Lâm, kẻ chuyên bắt nạt kẻ yếu, quả nhiên sắc mặt liền đổi.
Chuyện bà thật sự , dù làng họ Chu và bên nhà họ Lâm cũng cách xa lắm, đặc biệt là chuyện còn ầm ĩ nhỏ, dù dẫn qua đ.á.n.h , thế nào cũng sẽ đồn ngoài.
“Chỉ cần con bảo Thanh Bách giúp cứu hai con , chúng sẽ qua tìm con nữa, con cắt đứt quan hệ với nhà họ Lâm, cũng !” Bố Lâm nghiến răng .
“Không cũng , bên cắt đứt , bên các giữ là chuyện của các , liên quan đến . Dù một đồng cũng đừng mong lấy từ , nhưng trăm năm, vẫn sẽ lo một chút.” Lâm Thanh Hòa khịt mũi, .
“Vậy con xem, chuyện thế nào con mới giúp!” Bố Lâm trừng mắt cô.
“Chuyện của ông hai Lâm, con sẽ thành phố xem.” Chu Thanh Bách từ bên ngoài , .
Lâm Thanh Hòa liền nhíu mày, : “Anh đang , về ? Hơn nữa chuyện của ông hai Lâm giúp .”
“Anh xem.” Chu Thanh Bách trấn an cô một cái.
Lâm Thanh Hòa liền quét mắt về phía bố Lâm: “Các cho rõ, Thanh Bách nhà chỉ đồng ý qua xem thôi. Ông hai Lâm tự gây chuyện, phạt là đáng đời, cứu , cứu thế nào, các tự giải quyết. Sau còn dám đến nhà gây sự, thả ch.ó c.ắ.n !”
Bố Lâm đều cô vô tình, đều về phía Chu Thanh Bách, Chu Thanh Bách cũng để ý: “Chuyện trong nhà do vợ quyết.”
Hai vợ chồng già như nuốt cục m.á.u nghẹn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-215-vot-ra-duoc.html.]
Chu Thanh Bách vẫn xem, đạp xe qua huyện.
Hôm qua ông hai Lâm bắt, nhưng lúc Chu Thanh Bách thấy , ông hai Lâm đ.á.n.h hình .
“Thanh Bách, em rể, mau… mau cứu ngoài, mau cứu ngoài .” Ông hai Lâm thấy , gần như là lăn bò mà gần.
còn đến mặt, một Hồng binh đá cho một cước ngã .
Ông hai Lâm dám hó hé một tiếng, chỉ dùng ánh mắt khẩn cầu Chu Thanh Bách.
Chu Thanh Bách quản , ngoài tìm chiến hữu của .
“Chuyện của nghiêm trọng lắm, quả phụ gì dính líu đến , nhưng cũng ý đồ đó, nên cũng đ.á.n.h. Cậu mang về cũng .” Chiến hữu của cầm hồ sơ, .
Quả phụ c.ắ.n răng quan hệ, vì nếu quan hệ, cô cũng thoát .
Ông hai Lâm cũng là vu oan, hai khẩu cung nhất trí, vì giống như trường hợp của Vương Linh và Chu Cùng, bắt quả tang tại trận, chối cũng .
Cho nên bây giờ chỉ là giai đoạn t.r.a t.ấ.n hình sự, còn định tội.
nếu Chu Thanh Bách đến, chuyện vẫn sẽ tiếp tục. Chỉ là Chu Thanh Bách đến, thể mang .
Chu Thanh Bách cũng liền mang cả quả phụ và ông hai Lâm .
Không quản ông hai Lâm gần như nổi, lời vợ dặn, nếu mang thì cũng đừng quản nhiều, nếu thể mang , thì mang khỏi cục cảnh sát là cần lo sống c.h.ế.t của nữa.
Chu Thanh Bách cũng ưa ông hai Lâm, cho nên mang là xong việc. Không lời dặn của vợ, cũng định từ đây đường ai nấy .
Ông hai Lâm và quả phụ thế mà đều về làng. Tuy đ.á.n.h nhẹ, hai đều thương tích, nhưng dù cũng thả .
Hơn nữa còn là thả vô tội.
Ông hai Lâm liền ở trong làng c.h.ử.i bới những kẻ vu oan cho , quả phụ cũng c.h.ử.i, đem tổ tông mười tám đời của hỏi thăm.
Vì hai tự tin quá đủ, ai bắt tại trận, đều là những tin đồn nhỏ, cho nên thật sự hai rốt cuộc quan hệ .
tóm hai sống sót tai nạn.
Vì đám Hồng binh từ ngoại thành đến, cả huyện, và cả các hợp tác xã huyện, đều chút hoang mang.
Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.
Không khí kéo dài đến tháng Sáu, những đó lúc mới rời , dân huyện thành cũng mới thở phào nhẹ nhõm.
Bị những đến, đường phố huyện thành thật sự dám lớn tiếng.
nhanh rảnh để bận tâm những chuyện , vì giữa tháng Sáu trời mưa. Mùa sắp đến vụ hè, thế mà mưa to, điều khiến đều lo lắng!
Cứ mưa như thế , lương thực !
Đừng những khác, ngay cả Chu Thanh Bách cũng chút nhíu mày, vì trận mưa loại mưa vài ngày là tạnh.
Quả nhiên, trận mưa trực tiếp kéo dài đến cuối tháng Sáu. Khi trong lòng chút tuyệt vọng, lúc mới tạnh.
Tiếng kèn hiệu vụ hè, ngay ngày đầu tiên khi mưa tạnh vang lên, dân động!