Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 147: Không chừng tôi cũng thi đỗ một cái

Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:34:41
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L5EIsp3Qa

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Một năm cũng chỉ , cha chúng mới dẫn ba em qua thành phố chơi.

 

Chụp ảnh, xem phim, quán ăn, ăn vặt.

 

Có thể chơi cả ngày.

 

Ba em Đại Oa, Nhị Oa, Tam Oa đều vui mừng, hề thấy mệt chút nào.

 

Chụp ảnh là thói quen từ lâu, trong nhà bây giờ ít ảnh, đều Lâm Thanh Hòa cất .

 

Mấy em Đại Oa thỉnh thoảng sẽ xin cô cho xem.

 

Cả nhà chơi một ngày, lúc về Đại Oa và Nhị Oa còn đỡ, Tam Oa trực tiếp ngủ trong lòng cha.

 

Đạp xe về nhà, Đại Oa và Lâm Thanh Hòa , Tam Oa Lâm Thanh Hòa ôm trong lòng.

 

Còn Nhị Oa thì ở thanh ngang phía xe.

 

Về đến nhà, thằng nhóc Tam Oa liền tỉnh táo.

 

Vì hôm nay chơi cả ngày, Lâm Thanh Hòa cũng mệt mỏi, nên buổi tối ăn qua loa một chút, cả nhà tắm rửa ngủ sớm.

 

“Cuộc sống của chị Tư đúng là cảm giác nghi thức thật.” Ở nhà họ Chu, Chu Hiểu Mai cảm khái.

 

“Anh… năm nay cũng… cũng chụp nhé?” Tô Đại Lâm hỏi.

 

“Vậy mai nhé?” Chu Hiểu Mai hỏi.

 

“Được.” Tô Đại Lâm .

 

Hai vợ chồng ngày hôm liền dắt con trai thành phố. Thật đừng , cả nhà cùng ngoài chơi một chút, cảm giác thật là .

 

Lâm Thanh Hòa vốn còn , bà Chu .

 

“Cha khi nào chụp một tấm ảnh?” Lúc ăn cơm, Lâm Thanh Hòa thuận miệng hỏi.

 

“Mẹ với cha con từng tuổi , cần chụp ảnh.” Bà Chu tuy động lòng, nhưng vẫn tiết kiệm tiền, lắc đầu.

 

“Chụp hai tấm cũng tốn bao nhiêu tiền.” Lâm Thanh Hòa .

 

“Vậy cũng cần.” Bà Chu .

 

Lâm Thanh Hòa cũng gì nữa, chỉ lén lút với Chu Thanh Bách: “Em thấy cha hình như chụp ảnh.”

 

30 Tết, Đại Oa xin cô cho xem ảnh, cha Chu xem mà yêu thích buông tay. Vừa , cũng chút động lòng.

 

Không bà Chu ngăn , ông cũng gì nữa.

 

“Vậy rảnh em sẽ dắt cha chụp một tấm?” Chu Thanh Bách liền .

 

“Muốn dắt thì dắt cả hai bác , xem ngày nào đó máy kéo qua tính .” Lâm Thanh Hòa .

 

Người già chụp một tấm ảnh, đây chuyện gì to tát.

 

thật đừng , lúc chụp ảnh thật là một chuyện xa xỉ.

 

Người bình thường sẽ bỏ tiền việc , cuộc sống chật vật .

 

Cuộc sống nhanh đến mùng bảy, ngày mai mùng tám Tô Đại Lâm và Chu Hiểu Mai , đều sớm.

 

Thế nên hôm nay về.

 

Bé Tô Thành quen với cha , họ sắp , luyến tiếc vô cùng, ôm Tô Đại Lâm cho , khiến Tô Đại Lâm cảm động thôi, một đàn ông to lớn mà hốc mắt đều đỏ hoe.

 

cuối cùng cũng vẫn .

 

Bé Tô Thành liên tiếp hai ba ngày đều uể oải tinh thần, nhưng ba ngày khá hơn nhiều.

 

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

Trẻ con chính là như , đa tình vô tình.

 

Nhà họ Chu náo nhiệt, đông con cháu, hơn nữa Nhị Oa và Tam Oa cũng thường xuyên qua chơi với bé, thằng nhóc lo bạn.

 

tháng Giêng vẫn lạnh, đặc biệt là năm nay, tháng Giêng tuyết rơi còn lớn.

 

“Năm nay cũng sẽ mùa.” Lâm Thanh Hòa sáng sớm dậy liền thấy tuyết phủ trắng sân, .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-147-khong-chung-toi-cung-thi-do-mot-cai.html.]

Tuyết lành báo hiệu năm bội thu, tuyết rơi lớn như , thu hoạch chắc chắn sẽ kém .

 

Chu Thanh Bách : “Hôm nay lên núi xem thử.” “Đi .” Lâm Thanh Hòa ý kiến. Mùa đông , việc gì liền nghĩ đến chuyện trêu chọc cô, ngoài vận động một chút cũng .

 

Biết cha chúng lên núi săn thỏ, ba em Đại Oa, Nhị Oa, Tam Oa đều đòi theo. Lâm Thanh Hòa cũng mặc kệ chúng, mặc ấm áp cho mỗi đứa hai miếng kẹo, đuổi cả đám ngoài.

 

Lâm Thanh Hòa việc gì, liền bắt đầu sách, học thuộc bài.

 

Lúc bà Chu dắt bé Tô Thành qua, trong nhà chỉ còn Lâm Thanh Hòa và Phi Ưng.

 

Phi Ưng thấy bà Chu bế bé Tô Thành qua phản ứng gì, nhưng nếu thấy khác ở cửa, Phi Ưng liền lập tức sủa ầm lên.

 

Phi Ưng hiểu chuyện, cũng hổ là ch.ó từ quân đội về.

 

“Thanh Bách và mấy đứa nhỏ ?” Bà Chu hỏi.

 

“Đi lên núi săn thỏ, gà rừng ạ.” Lâm Thanh Hòa .

 

Bà Chu liền thấy cô đang xem sách, ngẩn : “Mẹ thằng Đại Oa, con đang ?”

 

“Đọc sách ạ.” Lâm Thanh Hòa ngẩng đầu lên , gạch chân mấy điểm quan trọng cho , nhớ kỹ bắt đầu học thuộc bài khóa.

 

Bà Chu đầu tiên thấy cô sách học thuộc bài, mà sững sờ, : “Con đang học thuộc bài ?”

 

“Vâng.” Lâm Thanh Hòa gật đầu.

 

“Không , con học thuộc bài?” Bà Chu .

 

“Đại Oa năm nay là học kỳ hai lớp 4 , con mà học thuộc bài, dạy nó ?” Lâm Thanh Hòa .

 

Đại Oa nhảy một lớp, nên tương đối nhanh. Năm ngoái đầu xuân lên học kỳ hai lớp 3, cuối năm học lớp 4.

 

Năm nay là học kỳ hai lớp 4.

 

Năm nay Nhị Oa cũng học, 6 tuổi, thể học lớp một.

 

Hơn nữa, kiến thức lớp một Nhị Oa học gần xong .

 

Đừng , mưa dầm thấm đất, Tam Oa cũng thể mấy chữ.

 

“Con còn thể dạy Đại Oa ?” Bà Chu lời của Lâm Thanh Hòa cho sững sờ.

 

Lâm Thanh Hòa liền : “Mẹ đừng con học hành chính quy, nhưng thiên phú về mặt của con, cha thằng Đại Oa đều cúi đầu nhận thua. Con đề cho Đại Oa, nó thầy giáo nó đề cũng bằng con.”

 

Chẳng qua là cô cho Đại Oa trường học thôi.

 

Bảo ở nhà , những chuyện khác, thì nhiều một chuyện bằng thiếu một chuyện, ai bảo khí bây giờ căng thẳng như ?

 

Bà Chu chút hiểu . Bà cứ thắc mắc nhà họ Chu mầm mống học hành gì, Đại Oa thể học , hóa là di truyền từ nó.

 

nhà họ Lâm bên cũng gần giống nhà họ Chu, tổ tiên đều là chân đất.

 

“Mẹ thằng Đại Oa, ông nội thằng Đại Oa , Đại Oa tiên sẽ thi Đại học Công Nông Binh ?” Bà Chu sẽ nhỏ giọng hỏi.

 

“Đại Oa quả thực ý định như .” Lâm Thanh Hòa gật đầu.

 

Chẳng qua chờ Đại Oa lớn lên, cần thi Đại học Công Nông Binh nữa, trực tiếp thi đại học là .

 

Chỉ cần thành tích đủ, các trường đại học cả nước đều tùy chọn.

 

“Vậy thằng Đại Oa, con xem Đại Oa thể thi đỗ ?” Bà Chu hỏi.

 

“Còn nhỏ mà , chờ nó lớn lên hãy . nếu nó thể duy trì như thế , chắc chắn là hy vọng.” Lâm Thanh Hòa nhướng mày.

 

cũng cho già một chút hy vọng, ?

 

Sinh viên thời đại , quý như gấu trúc, quang tông diệu tổ thật đùa.

 

Quả nhiên bà Chu vui mừng, : “Nấu thêm cho Đại Oa vài quả trứng gà ăn, sách tốn não lắm.”

 

“Con thì ăn ?” Lâm Thanh Hòa .

 

“Đều ăn, đều ăn.” Bà Chu liền .

 

Lâm Thanh Hòa , đó tiếp tục học thuộc bài khóa của , tiên tiêm cho bà Chu một mũi phòng , : “Không chừng con cũng thể thi đỗ một cái đấy.”

 

 

Loading...