Trở về thập niên 60: Trồng ruộng kiếm tiền nuôi con - Chương 130: Đến kinh đô

Cập nhật lúc: 2025-12-29 15:29:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chu Thanh Bách lúc đầu còn hiểu đang gì, đến khi hiểu thì dở dở .

 

“Mẹ ơi, Thanh Hòa kiểm tra, là con kiểm tra.” Chu Thanh Bách .

 

“Con kiểm tra?” Bà Chu sững sờ một lúc: “Con ?”

 

“Lần thương nặng đó của con sợ là để di chứng, nên Thanh Hòa bây giờ mới mãi thể con.” Chu Thanh Bách .

 

Điều là tự gánh vác, thật sự nghi ngờ như . Lần thương đó tuy tổn thương đến nửa của , nhưng thật sự nhẹ.

 

Chỉ sợ nguyên nhân chính là ở , nếu với khả năng sinh nở của vợ , mãi đến bây giờ vẫn thai?

 

Bà Chu bừng tỉnh, bà cứ thắc mắc Tam Oa lớn như mà nhà cô Tư vẫn thai, hóa nguyên nhân là ở đây.

 

“Mẹ thằng Đại Oa gì con ?” Bà Chu khỏi hỏi.

 

“Không ạ.” Chu Thanh Bách lắc đầu, đó : “Mẹ và cha đến lúc đó trông nom Đại Oa chúng nó cho chúng con là .”

 

“Ở bệnh viện huyện kiểm tra ?” Bà Chu khỏi hỏi.

 

“Vẫn là nơi lớn thì hơn, bên sợ tra gì.” Chu Thanh Bách .

 

Bà Chu thở dài: “Vậy thì các con , bảo thằng Đại Oa chăm sóc con cho , nhà cha ở đây .”

 

Chu Thanh Bách gật đầu.

 

Vì chuyện , chạng vạng bà Chu ăn sủi cảo thơm nức mà cũng cảm thấy vị gì, trong lòng lo lắng.

 

“Lúc sủi cảo gì với mà để mất hồn mất vía như .” Buổi tối ngủ, Lâm Thanh Hòa liền hỏi Chu Thanh Bách.

 

Anh liền kể đơn giản một , Lâm Thanh Hòa: “…”

 

Thật cần nghi ngờ , thương là nửa , nửa em thể giúp xác nhận, “đại ” của thật sự cường tráng, vấn đề gì cả!

 

Chu Thanh Bách hiển nhiên thật sự nghĩ như , nên tuy là Lâm Thanh Hòa kinh đô, nhưng quả thực cũng kiểm tra xem cơ thể di chứng gì .

 

Lâm Thanh Hòa nhỏ giọng: “Thanh Bách, nếu là vấn đề của em thì ?”

 

Chu Thanh Bách lắc đầu: “Em sẽ vấn đề gì .”

 

Chắc là thể khiến cô thai, cơ thể cô nay luôn là thể chất dễ mang thai.

 

Lâm Thanh Hòa trong lòng bi ai một tiếng, cô định chờ đến kinh đô mới thú thật với . Chỉ còn hai , lời gì cũng dễ .

 

Bây giờ trong nhà nhiều như , vẫn là thôi .

 

Bảy ngày , Lâm Thanh Hòa đan xong áo ghi lê cho Nhị Oa và Đại Oa. Chu Thanh Bách cũng tích trữ ít củi.

 

Hơn nữa năm nay trong nhà cũng chia ít lúa mì, lõi ngô, cần dựa Chu Thanh Bách kiếm củi, nên cũng cần nhiều như .

 

Lâm Thanh Hòa chuẩn cho gia đình một hũ trứng gà đầy ắp, bốn năm cân.

 

Các vật tư khác cũng đều dư thừa. Thế là mang theo sổ hộ khẩu, giấy đăng ký kết hôn, và giấy chứng minh của hai , Lâm Thanh Hòa và Chu Thanh Bách liền lên đường.

 

Ba em Đại Oa, Nhị Oa, Tam Oa đều đặc biệt theo, nhưng cách nào, hai vợ chồng họ chuyện chính, chơi.

 

Lại thêm tình hình bên ngoài thực sự nghiêm trọng hơn trong thôn nhiều, Lâm Thanh Hòa để bọn trẻ ngoài mạo hiểm.

 

Mà lúc một nam một nữ ngoài, sổ hộ khẩu và giấy đăng ký kết hôn là bắt buộc mang theo, nếu thường sẽ coi là quan hệ nam nữ bất chính để xử lý.

 

Lâm Thanh Hòa và Chu Thanh Bách tàu hỏa cũng gặp vài kiểm tra.

 

Người đến hùng hổ, nhưng gặp khí chất quân nhân rõ ràng của Chu Thanh Bách, cộng thêm cách năng bất phàm của Lâm Thanh Hòa, rõ ràng cũng là xuất tầm thường, nên cũng dám quá càn.

 

Kiểm tra xong hai họ là vợ chồng, qua Kinh Thành việc, liền nhiều nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-thap-nien-60-trong-ruong-kiem-tien-nuoi-con/chuong-130-den-kinh-do.html.]

 

, Lâm Thanh Hòa cũng vẫn nhíu mày.

 

“Bây giờ bên ngoài tình hình là , nhẫn nhịn một chút là qua thôi.” Chu Thanh Bách nắm tay cô, .

 

Lâm Thanh Hòa gật đầu.

Hồng trần cuồn cuộn
Sóng gió bủa vây
Tâm như chỉ thủy
Tự tại chốn này.

 

Đến kinh đô, quãng đường hề gần, chỉ thôi mất năm ngày.

 

Không thể , khoảnh khắc bước xuống khỏi tàu hỏa, Lâm Thanh Hòa cảm giác thật sự sống . Cô cũng thể tưởng tượng , giao thông hiện tại lạc hậu đến mức .

 

Ngồi chuyến tàu , Lâm Thanh Hòa chính chính là kiệt sức, nên hai lời liền bắt đầu cùng Chu Thanh Bách tìm một nhà khách tàm tạm. Sau khi xem qua giấy tờ mới cho thuê phòng.

 

Lâm Thanh Hòa xác nhận qua điều kiện vệ sinh xong, rốt cuộc là trực tiếp ngã xuống giường: “Em chỉ ngoài thôi, mời em , em cũng !”

 

Trời ạ, cô cũng đường nhẫn nhịn như thế nào.

 

“Đi tắm .” Chu Thanh Bách .

 

Anh quen khổ, ngược cảm thấy vất vả như . , vợ chắc chắn sẽ mệt.

 

Lâm Thanh Hòa liền tắm , Chu Thanh Bách cũng tắm một cái. Hai vợ chồng đều cảm thấy sảng khoái hơn nhiều, lúc mới lên giường ngủ.

 

Chuyến thực sự ngủ ngon giấc nào, đừng là Lâm Thanh Hòa, ngay cả chính Chu Thanh Bách cũng chút mệt.

 

Thế nên hai đến cơm cũng kịp ăn, liền ngủ một giấc cho tính.

 

Giấc ngủ thật sự là ngủ đến trời đất tối tăm. Chu Thanh Bách ngủ hai tiếng liền dậy, dù cũng nền tảng từ . Anh dậy xong thấy vợ còn ngủ say, liền cũng quấy rầy, ngoài mua đồ ăn ngon về, đó mới gọi vợ dậy ăn.

 

Lâm Thanh Hòa vẫn còn mệt, ăn qua loa một chút, đó liền tiếp tục ngủ, phần còn đều để cho Chu Thanh Bách giải quyết.

 

Chu Thanh Bách ăn xong cũng tiếp tục ngủ.

 

Hai từ chạng vạng ngủ đến sáng sớm hôm .

 

Sáng dậy Lâm Thanh Hòa đều chút phân biệt đông tây nam bắc. Cô động, Chu Thanh Bách cũng tỉnh.

 

Ngủ lâu như , tinh thần khí chất cũng hồi phục ít.

 

“Mấy giờ .” Lâm Thanh Hòa hỏi.

 

Chu Thanh Bách đồng hồ của : “Bảy rưỡi.”

 

“Ngủ lâu như .” Lâm Thanh Hòa cũng chút ngơ ngác, thật ngờ ngủ lâu như .

 

“Đỡ hơn nhiều ?” Chu Thanh Bách hỏi.

 

“Em , chỉ là mệt thôi.” Lâm Thanh Hòa thoải mái duỗi .

 

Ngủ một giấc dài như , cơ thể thật sự cảm thấy thoải mái hơn nhiều, ít nhất còn bộ dạng nửa sống nửa c.h.ế.t như lúc mới đến kinh thành hôm qua.

 

Hai giường nũng nịu một lúc, thấy cũng gần đến giờ, lúc mới dậy rửa mặt khỏi cửa.

 

Lâm Thanh Hòa cũng vội thu thập đồ đạc, tiên theo Chu Thanh Bách dạo chơi một vòng, đó cùng ngày liền đến bệnh viện.

 

Lâm Thanh Hòa còn tưởng dẫn cô ngoài dạo, ngờ dẫn cô đến đây.

 

“Đi thôi.” Chu Thanh Bách dẫn cô .

 

Thời đại dù là vợ chồng, đường cũng thể nắm tay, hơn nữa cũng thể quá gần.

 

“Thanh Bách, chuyện em với .”

 

Lâm Thanh Hòa bệnh viện , nửa ngày mới thở dài. Cô im nhúc nhích, cam chịu về phía Chu Thanh Bách.

 

 

Loading...