Giản Phong tin từ chỗ tạp vụ, ban đầu còn tưởng là tin đồn, hỏi hỏi nhiều mới xác nhận đó chính là cháu ruột của , Cát Minh.
Ông về nhà định gọi điện cho Cát Trường Tuấn hỏi thăm tình hình thì Vương Mộng Mai cản .
“Gọi cái gì mà gọi? Không gọi!”
Giản Phong van nài: “Dù đây cũng chuyện nhỏ, nên hỏi xem tình hình Trường Tuấn thế nào.”
Chuyện vay tiền đúng là khiến ông vui, nhưng đó là em trai , huống hồ đây còn là chuyện liên quan đến con trẻ, chuyện đùa.
Vương Mộng Mai giữ chặt chồng: “Không !”
Giản Phong: “Tiểu Mai, em…”
Vương Mộng Mai: “Anh Cát Minh gì ?”
Giản Phong im lặng.
Vương Mộng Mai: “Không em thực dụng quan tâm, nếu hôm nay em trai phá sản, em nhất định sẽ cùng đến thăm hỏi đàng hoàng. đây là chuyện gì, đây là g.i.ế.c thành!”
Chỉ nghĩ đến thôi, Vương Mộng Mai thấy lạnh sống lưng: “Cát Minh mới bao nhiêu tuổi, một đứa trẻ mười hai, mười ba tuổi thể chuyện như . Thật sự là kinh khủng.”
Từ nhỏ Cát Minh nghịch ngợm, dù hai nhà qua nhiều nhưng năm nào ăn Tết, Cát Minh cũng chọc cho Giản Lê vui. Hồi nhỏ còn đẩy ngã Giản Lê, để sẹo cô bé.
Vương Mộng Mai thể nào ngờ rằng Cát Minh dám g.i.ế.c .
Nạn nhân cũng là một học sinh vị thành niên, chỉ vì phụ bé là giáo viên của nó, nó vài câu mà thôi!
Chỉ vài câu thôi mà!
Vương Mộng Mai tiếp: “Anh cũng đừng hỏi han gì cả, nó bây giờ bắt là chuyện . Tuổi còn nhỏ như , sửa đổi thì tương lai sớm muộn gì cũng tù tội thôi.”
Bà cũng cảm thấy sợ hãi, giáo viên vài câu mà đứa trẻ ghi hận. Vậy còn gia đình họ thì ?
Chỉ là quan hệ chú bác, lỡ như câu nào , liệu đứa trẻ trút giận lên đầu Giản Lê ?
Vương Mộng Mai càng nghĩ càng sợ, nhất quyết cho Giản Phong .
Thư
Giản Phong đành đợi vài ngày, khi sự việc tạm lắng xuống mới gọi điện cho em gái út Cát Nhã Cầm để hỏi thăm tình hình.
Cát Nhã Cầm rõ ràng qua điện thoại.
Gia đình họ Lưu hòa giải, cho bao nhiêu tiền cũng chỉ nhận một câu.
“Không hòa giải, yêu cầu cho nó tù.”
Cát Trường Tuấn sắp phát điên. Ông chỉ một đứa con trai duy nhất, bây giờ danh tiếng hỏng, sắp trường giáo dưỡng, tương lai coi như vứt !
Cát Trường Tuấn tìm đến thầy Lưu cầu xin, chuẩn nhiều quà cáp quý giá đến tận nhà, nhưng đóng chặt cửa cho .
Thầy Lưu cánh cửa chống trộm, ánh mắt lạnh lùng: “Mang đồ về hết , chuyện gì để thương lượng cả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-nam-95-lam-giau-hang-ngay/chuong-56chuong-56.html.]
Cát Trường Tuấn dùng cả biện pháp cứng rắn lẫn mềm mỏng, nhưng đối phương hề lay chuyển.
Cát Minh nhốt trong trại tạm giam, ngày tháng càng lúc càng khó khăn.
Khi và bà nội thăm, cứ gào lên: “Tại vẫn cho con ! Đưa tiền cho họ ! Bảo họ rút đơn kiện!”
Trong cái đầu nhỏ bé của Cát Minh, nó ngoài trách nhiệm dân sự còn truy tố của nhà nước.
Nó phạm luật hình sự, trời cũng cứu nổi.
Hoàng Quế Hoa chỉ lóc, nhưng những xung quanh chẳng mấy ai thông cảm.
Ngay cả chồng bà cũng là do bà nuông chiều hư Cát Minh.
Hoàng Quế Hoa cảm thấy ấm ức, nhưng cũng chỉ thể âm thầm gánh chịu.
Cát Trường Tuấn hết cách, định dùng một thủ đoạn chính thống để “ chuyện” với nhà họ Lưu.
ông còn kịp hành động, ông cụ nhà họ Lưu mang huân chương quân công của cổng ủy ban thành phố tĩnh tọa.
Cát Trường Tuấn điên lên.
Rõ ràng là đối phương chuẩn sẵn sàng, quyết để yên nếu tống Cát Minh trại.
Thấy các phóng viên cũng đổ xô đến, các tờ báo bắt đầu đăng những bài như “Thiếu gia nhà giàu bắt nạt bạn học, âm mưu ném bạn xuống giếng” “Cha của thiếu gia nhà giàu dính dáng xã hội đen, âm mưu dùng vũ lực ép gia đình nạn nhân hòa giải”.
Cát Trường Tuấn dám manh động nữa.
gia đình họ Lưu vẫn buông tha.
Ông bà ngoại của bé thời trẻ đều là giảng viên đại học ở địa phương, tuy nay về hưu nhưng học trò mặt khắp nơi.
Cát Trường Tuấn án binh bất động nửa tháng thì phát hiện công trường của liên tục kiểm tra…
đó là chuyện về .
Giản Lê tin tức báo, lòng cảm thấy mãn nguyện.
Sự tái sinh của cô ít nhất đổi vận mệnh của một .
Ừm, đáng.
Không ngờ rằng, cô chỉ đổi vận mệnh của một .
Vài năm tại cuộc thi Olympic Toán học, thành phố Đào một thí sinh đoạt huy chương vàng. Nếu Giản Lê của kiếp để ý, cô sẽ rằng, thí sinh đoạt huy chương vàng , ở kiếp thực tên trong danh sách dự thi.
điều đó quan trọng.
Giản Lê ngoài cửa sổ, trời nắng rực rỡ. Dù thời tiết vẫn còn lạnh, nhưng lòng cô ấm áp lạ thường.
“Đi thôi Hạ Liễu, tớ mời uống sữa.”