Trở về năm 95 làm giàu hàng ngày - Chương 30:chương 30
Cập nhật lúc: 2025-09-01 14:28:09
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Người chỉ cần sang đó là sẽ sắp xếp công việc ngay.”
“Một tháng lương hai nghìn đô la Mỹ cơ đấy!”
Bác cả của Giản Lê, Vương Mộng Lan, mặt mày hớn hở kể lể về nước Mỹ, luôn miệng khen nọ. Sợi dây chuyền vàng to bản cổ bà cũng lắc lư theo từng lời .
Giản Lê bên cạnh, lặng lẽ quan sát bác cả .
Bà Vương Mộng Lan và cô, bà Vương Mộng Mai, chênh bảy, tám tuổi. Về ngoại hình, chỉ đôi mắt là trông giống chị em, còn thì khác một trời một vực. Mẹ cô dáng mảnh mai, cao ráo, trong khi bác cả Vương Mộng Lan thấp bé, gầy gò do lớn lên trong những năm đói kém. Mấy năm gần đây, mùa màng hơn, bà mới da thịt một chút, trông còn khô héo như .
đừng bà nhỏ con mà coi thường, bà việc tháo vát, nhanh nhẹn. Dù ở nhà đẻ nhà chồng, bà đều là quán xuyến việc.
Lúc cô sinh Giản Lê, thì Tiền Bình, con gái của bác cả, học tiểu học.
Bác Vương Mộng Lan gả một nhà họ Tiền. Cả nhà bốn, năm em đều theo chú học nghề thợ mộc. Thời , cả nhà sống qua ngày bằng việc đóng đồ gia dụng lặt vặt hoặc xây chuồng heo, sửa gian bếp cho .
từ khi bước những năm 80, trong làng, ngoài thị trấn bắt đầu lứa đầu tiên kiếm tiền. Những dù giàu ở cũng đều trở về quê xây một ngôi nhà ngói thật khang trang, bề thế.
Anh em nhà họ Tiền hết việc. Chồng bà Vương Mộng Lan là Tiền Kim Lai, liền nhân cơ hội đó thuê thêm vài cùng . Lúc đầu, do chính sách còn rõ ràng nên ông dám thuê nhiều. Mãi , khi thứ định, Tiền Kim Lai mới mạnh dạn bung lớn.
Những công trình lớn ở huyện thì ông chen chân , nhưng trong phạm vi các làng xã lân cận, ông gần như thầu hết.
Bà Vương Mộng Lan cũng hề nhàn rỗi. Công trình xây đến , bà theo đến đó, nấu cơm cho tốp thợ, phụ giúp thu dọn vật liệu, trông coi công trường. Hai vợ chồng quanh năm bận rộn đến mức thời gian về nhà.
Chị họ của Giản Lê, Tiền Bình, lớn lên trong cảnh như .
Năm ngoái, Tiền Bình thi trượt đại học. Sau một năm ôn thi, năm nay cô tiếp tục trượt.
Giản Lê vẻ mặt hớn hở của bác cả.
Kiếp cũng y như thế . Việc con gái thi trượt đại học hai liền khiến bà Vương Mộng Lan cảm thấy mất hết mặt mũi. Mặc dù suốt mười mấy năm qua, hai vợ chồng mải mê ăn thời gian quan tâm đến việc học của con, nhưng bà vẫn luôn cho rằng con gái đỗ đại học để bà nở mày nở mặt.
“Tất cả là tại mày mà đời tao để xì xào bàn tán lưng. Mày mà cố gắng hơn thì phụ công tao!”
Lúc sinh Tiền Bình, bà Vương Mộng Lan tổn thương sức khỏe, mấy năm đó mang thai nữa. Mãi đến khi chính sách cởi mở hơn, bà nghĩ là đến bệnh viện lớn khám xem, còn thể sinh thêm một đứa con trai. Ai ngờ đúng lúc đó, thị trấn bắt đầu tuyên truyền về kế hoạch hóa gia đình…
Thế là, cả bà Vương Mộng Lan và bà Vương Mộng Mai đều chỉ một cô con gái.
Mẹ của Giản Lê ở thành phố, hàng xóm xung quanh đều là công nhân viên chức, công việc nhà nước định. Mọi đều hiểu rằng công việc quan trọng hơn việc con trai, vì ở đó tư tưởng trọng nam khinh nữ nặng nề.
ở nông thôn thì khác, bà Vương Mộng Lan ít lời tiếng .
Bà là hiếu thắng, ngoài mặt thì luôn tỏ một đứa con gái là đủ , nhưng trong lòng thể vượt qua rào cản đó. Vì , bà dồn hết kỳ vọng, thúc ép Tiền Bình luôn cố gắng.
Và Tiền Bình quả thực nỗ lực, thành tích luôn đầu lớp.
Ngay khi bà Vương Mộng Lan đinh ninh rằng con gái chắc chắn sẽ đỗ đại học, thì Tiền Bình trượt liền hai năm, khiến niềm kiêu hãnh của bà sụp đổ dần ánh mắt đời…
Bà Vương Mộng Lan vẫn đang thao thao bất tuyệt.
“Tao bảo con Bình là sang bên đó cố gắng việc, phấn đấu để ở luôn.”
“Cơ hội thế ai cũng . Sang đó nhất định khiêm tốn, cẩn thận, để ấn tượng cho …”
Cậu Vương Dược Đông hút thuốc, dường như cảm thấy gì đó nhưng xen thế nào.
Mợ cả Tôn Thúy Phương thì tỏ vô cùng ngưỡng mộ, thầm nghĩ mau chóng kết với chị chồng, con nhà thi đỗ đại học cũng thể nhờ vả một suất?
Thư
Đó là nước Mỹ cơ mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tro-ve-nam-95-lam-giau-hang-ngay/chuong-30chuong-30.html.]
Vương Vân Vân thì thầm hỏi Giản Lê: “ Em xem chị Bình ?”
Đó là nước Mỹ cơ mà!
Vừa hỏi xong, Vương Vân Vân thấy thật thừa thãi. Có ai mà Mỹ chứ?
Xung quanh cô ai như , nhưng một bạn cùng lớp họ hàng xa Mỹ. Người đó về thăm quê, miêu tả nơi như thiên đường hạ giới.
“Đồ ăn thức uống rẻ lắm, ngày nào ăn thịt là thịt. Các ăn gà rán bao giờ ? Nghe bên đó chỉ một xu một con thôi!”
“Đi học mất tiền, khám bệnh cũng mất tiền. Bác sĩ ở đó giỏi lắm, bệnh viện là khám tổng quát cho , còn định kỳ gọi điện hỏi thăm sức khỏe nữa.”
“Người vô gia cư ngoài đường cũng thiếu ăn, còn ăn cá ăn thịt. Đi một năm là thể mua nhà.”
…
Trong lòng Vương Vân Vân khỏi ao ước.
cô cũng cảm thấy thật kỳ lạ.
Nếu nước Mỹ như , tại vô gia cư?
Giản Lê: …
Phải công nhận, Vương Vân Vân nắm mấu chốt vấn đề.
Giản Lê nhỏ giọng đáp: “Em nghĩ chắc chị Bình .”
Nếu , kiếp chị bỏ về chỉ vài ngày.
, kiếp bà Vương Mộng Lan cũng y hệt thế .
Bà quá nôn nóng chứng minh con gái ưu tú, nên bất chấp tất cả. Sau khi Tiền Bình thi trượt, bà một mực đưa con gái nước ngoài.
Vì thế, bà thậm chí đưa cho “đồng hương” là từ Mỹ trở về mấy nghìn đồng, chỉ để đó đưa Tiền Bình sang Mỹ.
Còn sang đó gì thì thực bà nghĩ nhiều.
Dù đó cũng là nước Mỹ! Chỉ cần đặt chân đến đó là cũng cơ hội phát tài.
Sau khi thỏa thuận xong, bà giao con gái cho , vui vẻ chờ đợi ngày con gái sang đó kiếm tiền gửi về, để cho thiên hạ trầm trồ ghen tị.
Kiếp , Giản Lê chuyện khá muộn nên nhớ rõ chi tiết. Cô chỉ Tiền Bình cùng đó, nhưng đầy hai ngày tự về.
Bác cả nổi trận lôi đình, nhưng gặng hỏi thế nào cũng nguyên nhân.
Tiền Bình ở nhà cũng bao lâu. Việc thi trượt đại học biến cô thành một cái gai trong mắt .
Vì , lâu , cô Nam công nhân, đầy một năm lấy chồng ở một nơi cách quê nhà hơn một nghìn cây …
Kể từ đó, Tiền Bình bao giờ trở về quê nữa.
…
Thực lòng mà , thời gian trôi qua quá lâu, Giản Lê gần như quên mất khuôn mặt của Tiền Bình.
Ngay lúc cô còn đang cố gắng xâu chuỗi thông tin của hai kiếp, thì Tiền Bình, nhân vật chính của câu chuyện, lững thững đạp xe tới.
Tiền Bình một vẻ ngoài lòng lớn: khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt hạnh, trông thanh tú dễ mến.
Ngay khi thấy chị, sự xa cách trong lòng Giản Lê bỗng tan biến.